Hắn khóa cửa phòng lại … nhưng chỉ khoảng 10 phút sau là hắn lại mở cửa và có một người chắc cũng là bị bắt như tôi đi theo cầm một tô nhựa nhỏ đựng cơm và một ca nhựa đựng nước … đưa cho tôi xong … hắn khóa cửa lại như củ sau khi nói với tôi:
-Anh ăn xong cứ để đó sẽ có người đến lấy …
Sau khi bọn họ đi rồi, tôi nhìn xuống tô cơm chừng khoảng 2 chén với một vài miếng đậu đủa bên trên … và chẳng có gì để múc … làm sao ăn … tôi chợt nhìn cái tay cầm của ca nước, dùng răng cắn gảy phần trên và bẻ nó ra múc tạm cũng được … dù tô cơm nguội ngắt lại lẫn quá nhiều thóc nhưng đói quá nên tôi làm thật nhanh và gọn ơ … hớp một ngụm nước … tôi nằm xuống gối đầu trên hai bàn tay đan lại nhìn lên trần nhà … Không biết Dì Lan và Thi có bị bắt như mình không … nhưng nhớ tới sự giận dữ của tên CA bụng bự khi hỏi tôi về Dì Lan, tôi nghĩ Dì và Thi chắc chưa bị chúng bắt … và nếu là phản động thì không lẽ Dì hoạt động trong tổ chức PHỤC QUỐC mà tôi thường nghe hay sao … tôi thở ra … cũng tại mình xui thôi … tới đâu hay đó … và tôi chợt buột miệng:
-Tôi mà bị gì là lỗi nơi cô tất cã đó nha Hoàng A . …
… Cái chuồng cọp nầy lúc nào cũng nóng hầm hập như một lò lữa nên đêm với ngày cũng gần giống nhau … nhưng tôi chỉ trông đến buổi trưa để được tên CA gác cữa dẩn đi ra ngoài làm việc cá nhân và nhận phần cơm trong ngày … chúng chỉ cho ăn có 1 lần trong ngày mà thôi … Đến hôm nay thì tôi đã bị nhốt trong chuồng cọp nầy 4 ngày rồi và những đêm sau tôi không còn bị con ma mà người ở đây gọi là lão Phón nhát nữa … nhưng tôi cũng không mơ thấy được Hoàng A . dù đêm nào tôi cũng tập trung tư tưởng nghĩ đến nàng …
Đến đêm thứ 5 thì tôi lại bị đưa lên gặp tên CA bụng bự … Cũng tại căn phòng củ … mà khi đi qua hành lang tôi có nhìn được là 11 giờ 20 phút …. Tên bụng bự ngồi chờ tôi, áo vẫn không gài nút … mà hôm nay lại thêm mùi rượu nực nồng …
-Mầy đã suy nghĩ kỷ chưa , mầy có khai ra tổ chức của mầy không thì bảo … tao không có thì giờ nhiều với mầy đâu … hắn xổ ra một tràng …
-Nhưng tôi có biết gì đâu mà khai chứ … tôi chỉ là người làm ăn lương thiện mà … tôi nói với hắn …
-Hừ, lương thiện hả … sao mầy biết con mụ Lan đó chứ …
-Tôi đã nói với mấy anh là tôi mới gặp Dì Lan có mấy ngày trong lúc đi tảo mộ cho Dì Dượng Sáu tôi …
-Nếu vậy thì sao con mẹ đó lại khai mầy làm liên lạc cho nó chứ …
-Làm liên lạc … tôi há hốc miệng hỏi lại … mà liên lạc với ai chứ …
-Mầy hỏi ngược lại tao à … tên bụng bự cười lớn … ĐM, tao cho mầy đọc lời khai của con mẹ đó nè …
Hắn đẩy ra trước mặt tôi một tờ khai viết tay, mà mới liếc vào thấy đề cái tên là Nguyễn Thị Lan … tôi thực tình không biết Dì Lan họ gì, nhưng tôi biết Dì là cô giáo, Dì không thể nào viết những dòng chữ xấu hoắc như vầy được …
-Tôi hoàn toàn không biết những gì được viết trong đây …
Tên bụng bự không nói gì, đẩy ra trước mặt tôi một tờ khai khác mà mới liếc nhìn cái tên, tôi hết hồn vì chính là tên của tôi P H Toàn … và bên dưới toàn là bắt đầu bằng mấy chữ …” tôi nhìn nhận” …
-Mầy khôn hồn thì ký tên vào đây tụi tao sẽ liệu cách xử nhẹ cho mầy, còn không ký thì không xong đâu … hắn dọa dẫm …
-Tôi không ký, tôi không có làm gì hết tại sao tôi phải ký chớ … tôi có biết tổ chức gì đâu … sao các anh lại ép buộc tôi chứ …
-ĐM, không ký hả … không có thằng nào vào đây nói tiếng “không” với tụi tao được đâu … mầy ký không … hắn gằn giọng …
-Tôi có làm gì đâu mà bắt tôi ký chứ …
-ĐM, không ký hả ….
Hắn vung tay đấm thẳng vào mặt tôi … Đã đề phòng nên tôi tránh được dễ dàng … Tên bụng bự tức tối xô ghế đứng dậy chạy qua thoi đấm tôi loạn đả … nhưng hắn có lẻ vì đã say thêm cái bụng quá khổ nên hơi chậm chạp vì vậy nên tôi không bị trúng đòn đau … Chỉ vài phút là hắn đã thở hổn hển, hắn kêu hai tên đàn em đang đứng bên ngoài vào còng hay tay tôi ra sau dính vào trong chiếc ghế … hắn gầm gừ …
-ĐM mầy ngon hả , né hả … bây giờ tao coi mầy né đi đâu …
Hắn vung tay đấm thẳng vào mặt tôi … Tôi nhắm mắt, cắn chặt răng … chắc chắn phen nầy lảnh đủ … nhưng sau mấy giây mà không thấy gì … tôi mở mắt và ngạc nhiên thấy tên bụng bự đang ôm bụng nhăn nhó nói với hai tên đàn em:
-ĐM, hai thằng bây bắt nó ký tờ khai đó đi … tao đi ra ngoài chút …
Hắn ôm bụng chạy vội ra ngoài … Nhưng hai tên đàn em của tên bụng bự cũng không khá hơn được hắn, kẻ trước người sau cũng ôm bụng chạy đi tìm chổ giải quyết …
Và khi bọn chúng trở lại, mặt vẫn còn nhăn nhó, chúng cứ nghĩ chắc buổi nhậu hôm nay có món gì đó mà bụng của bọn chúng không chịu … Bọn chúng trả tôi về chuồng cọp mà chắc trong lòng chúng không khỏi thắc mắc tại sao tôi có thể ở trong đó bao nhiêu ngày mà không hề sợ sệt vì Tào Tháo đã làm chúng không còn lòng dạ nào để hỏi …