… Tôi thức giấc vì quả có một bàn tay lạnh ngắt đang nắm tay tôi lắc mạnh …
-Anh Toàn, dậy đi sáng rồi … -tiếng của thằng Tâm Nhỏ, đứng cối tán kem- … Ông Cậu đến rồi, bảo em vô kêu anh thức dậy đó …
-Thằng quỷ, làm tao hết hồn … tôi càu nhàu …
Thằng Tâm Nhỏ cười khì bỏ đi lên phía trước … Nó đứng coi cối tán kem, mà cái cối nầy luôn luôn được ngâm trong nước muối để làm đông kem nên tay nó lạnh là lẽ đương nhiên … Tôi nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân tròng vội bộ đồ cũng chưa là dơ lắm chạy ra ngoài …
Vừa thấy tôi, thằng Tâm Nhỏ nói ngay:
-Ông Cậu, anh Lâm và tụi nó uống cà phê ở quán Bà Lài … ổng kêu anh ra đó …
-Còn tụi bây, ăn gì chưa … tôi hỏi nó và hai thằng nữa đang cắm que tre vào kem đang đông trong khuôn …
-Tụi em xong hết rồi …
Tôi đi ra quán cơm tấm của Bà Lài … gọi là Bà chứ thực ra Dì Lài chừng khoảng ba mươi ngoài thôi, và Lài là tên của chồng Dì nhưng gọi riết rồi hình như tên nầy thành của Dì luôn … thì thấy Cậu Ba tôi, anh Lâm và mấy tên chở kem đang ngồi một bàn tròn bên những phin cà phê bốc khói …
-Ê Toàn, vô đây … anh Lâm gọi tôi … làm một dĩa cơm tấm bì sườn trứng đi nha, hôm nay Bà Lài bả nướng sườn tại chổ ngon hết biết nha mậy …
và chưa chờ tôi trả lời anh gọi cho tôi luôn:
-Bà Lài ơi … cho …. và một cái sửa đá chút cà phê đi …
Tôi vừa ngồi xuống ghế thì Cậu Ba tôi cười:
-Ngủ đả chưa … hôm nay mình mệt hơn đó … Ăn xong, Cậu bàn với con chút việc …
Tôi “dạ” … thì tụi thằng Cảnh ăn xong đứng dậy đi vào trong hảng kem, còn lại tôi và anh Lâm … cậu tôi cho biết là ông đã hợp đồng được với rạp Hướng Dương , và trưa hôm nay là chúng tôi giao kem cho họ … số lượng khán giả trong đó đông không thua rạp Quốc Tế … Tôi và anh Lâm nhìn nhau cười như mếu … Như vậy thì chẳng còn Tết nữa rồi … Như ngầm hiểu, Cậu tôi vỗ vai tôi và anh Lâm …
-Hai đứa ráng giúp Cậu … mới đầu mình phải tạo uy tín, coi chừng tụi nhỏ chút nha … Toàn, con đi kêu thêm đồ dự trữ, nhứt là dừa khô và đường, đừng để thiếu … nhớ hỏi kỹ mấy chỗ vựa họ nghỉ Tết bao nhiêu ngày … tính lại cho chắc nghe Toàn … Cậu giao cho hai đứa hết đó …
Cậu tôi còn quay lại nói câu chót như vậy với hai đứa tôi trước khi lên xe đi …
Và quả thật, từ trưa ngày hôm nay cho đến những ngày sau, chúng tôi làm chẳng có thời gian để gọi là nghỉ nữa, tất cã kem do hảng sản xuất ra hầu như không đủ để cung cấp cho hai rạp Quốc Tế và Hướng Dương đông nghẹt khán giả … Và trong thời gian nầy, tuy thật là bận rộn, nhưng mỗi khi được rảnh chút là tôi hay nghĩ đến Hoàng A . …
Không biết có phải vì làm việc mệt quá nên khi ngủ là ngủ thẳng cẳng hay không, mà tôi chẳng mơ thấy được nàng nữa … Có những đêm, trời mưa lâm râm, chạy xe trên đường Vỏ Tánh, tôi nghĩ nếu bây giờ mà thấy hai cái chân tréo vào đong đưa như lần trước thì hay biết mấy … Nàng như mất tăm …
Tôi lại nghĩ đến Dì Lan … tại sao không lên thăm Dì Lan và đưa vé mời xem phim cho Thi như đã hứa chứ … Nghĩ vậy nên tôi kiếm lão rạp trưởng Quốc Tế để xin lão hai vé mời … nhưng lúc không cần thì cứ gặp lão hoài, còn khi cần muốn gặp lão thì lão biến đi đâu á … Đến hôm nay, mùng 6 Tết, tôi mới gặp lão … Lão cho tôi hai vé mời xuất 3 giờ chiều mùng 10 lận … nhưng cũng hay vì tôi sẽ có đủ thời gian lo liệu sắp xếp công việc để chạy lên nhà Dì Lan …
Và khi tôi vừa từ trong rạp vác thùng kem không đi ra thì anh công nhân gác cửa chạy theo kêu tôi …
-Ê, Toàn hồi trưa có một cô gái tên Thi kiếm mầy đó …
Tôi vừa mừng vừa ngạc nhiên …
-Cổ nói có chuyện gì không anh …
-Gởi cho mầy nè …
Anh ta đưa tôi một mảnh giấy vừa cười vừa bỏ đi … Mảnh giấy chỉ có mấy chữ viết vội …” Anh Toàn, đừng lên nhà em nữa … Thi” … Tôi bàng hoàng, có chuyện gì đây … bộ Dì Lan và Thi giận gì mình sao chứ … hay Hoàng A . nói gì … Bao nhiêu câu hỏi, tôi muốn chạy lên nhà Dì Lan ngay để hỏi cho ra … và có lẽ ông trời giúp tôi, nên đến tối khi xuất 8 giờ chuẩn bị vào chiếu thì bị cúp điện … Cả một vùng chợ Thái Bình tối om … Trong lúc Rạp đang lo cho chạy máy phát điện riêng, thì tôi kêu Cảnh bảo nó ở lại trông coi … tôi nghĩ, tôi chạy lên nhà Dì Lan chút trở về cũng kịp, vì rạp chạy máy phát điện riêng rất yếu, các tủ kem nếu đầy quá, kem sẽ bị chảy …
Tôi qua Cầu Bông, lên chợ Bà Chiểu, ngang qua rạp Cao Đồng Hưng chạy chậm chút … định nhìn vào mấy sạp bán thuốc lá coi có Thi không … thì thấy rất đông bọn Công An đang khám xét những người buôn bán nơi đó …