VN88 VN88

Truyện Ma Chiếc Bóng

Tôi quay lại, ngượng ngùng hỏi:
-Yến vẫn còn giận anh sao?
Nàng lắc đầu:
-Em đâu có giận anh. Nhưng…
Tôi bỗng sực nhớ, và cỡi chiếc Thánh Giá trên ngực bỏ vào túi quần hỏi lại:
-Hay là cái này làm Yến sợ?
Nàng bật cười:
-Em có phải “Dracula” đâu mà sợ Thánh Giá
-Dracula? Bộ có thật saơ?
-Anh thấy trên TV hoài mà.
-Đó là TV. Anh muốn nói…ngoài đời, ở thế giới bên kia.
-Điều đó em không thể nói được . Nhưng em không phải Dracula.
-Yến là Dracula anh cũng không sợ.
-Thật không?
-Thật chứ.

Tôi và nàng cùng bật cười. Tự nhiên, cả Yến lẫn tôi như đã quen nhau từ lâu lắm, nói chuyện không dứt lời. Đối diện tôi rõ ràng là một thực thể. Tôi nghe tiếng nàng bên tai, cảm thấy hương nàng trên mặt. Vậy mà mấy lần đưa tay về phía trước mong tìm thấy một sự khác biệt, chỉ thấy một khoảng không vô nghĩa. Yến không biến đi như lần trước, chỉ nhìn tôi buồn bã như muốn nói: “ Anh vẫn chưa tin sao? Em chỉ là cái bóng !”
Khi trời gần sáng, Yến ngỏ lời từ giả. Tôi tò mò hỏi:
-Yến có bao giò hiện ra gặp ba má không ?
-Không được, luật cấm mà. Yến chỉ có thể trở về trong giấc mộng của ba má thôi.
– Anh làm cách nào để gặp lại Yến ?
Nàng trả lời trong khi bóng mờ dần:
-Em lúc nào cũng ở cạnh anh và sẽ gặp anh hoài. Nhưng nhớ đừng kể cho ai chuyện của em nghe, kể cả ba má anh và Thu. Nếu không em sẽ không thể gặp lại anh nữa.
Phần Kết

VN88

Viết một bình luận