Mời các bạn cùng đọc Truyện Ma Cánh Cửa Mở tại chuyên mục truyện kinh dị của Phimsex.info, tuyển những truyện rùng rợn nhất của Edmond J.Lane không dành cho những bạn yếu tim
Đọc truyện ma: Cánh Cửa Mở
– Thưa ông, cô tôi sắp xuống tới.
Cô gái mười lăm tuổi nói với Falton bằng một giọng dạn dĩ.
Falton cố gắng tìm trong trí nhớ những lời lẽ có thể làm vui lòng cô bé. Riêng ông, ông không tin tưởng chút nào vào loạt viếng thăm một lô người hoàn toàn xa lạ mà ông đang làm đây, trong chương trình trị cái bệnh suy nhược thần kinh của mình.
Khi sắp sửa lui về đồng quê, em gái ông đã bảo:
– Anh vùi mình vào không khí đồng ruộng mà không có ai để trò chuyện thì bệnh anh ngày càng nặng thêm. Để em viết mấy cái thư giới thiệu anh với các chị bạn em ở vùng ấy. Em nhớ có nhiều người trong số đó cũng dễ thương lắm!
Falton tự hỏi chẳng biết có nên sắp bà Sake mà ông vừa trình thư giới thiệu vào hạng những người dễ thương kia không.
– Ông có quen biết nhiều người ở đây không? – cô bé hỏi.
– Không quen ai cả. Em gái tôi đã ở đây cách bốn năm nay, tại nhà ông Mục sư, cô ấy viết cho tôi mấy cái thư giới thiệu.
Falton nói câu chót với một giọng hối tiếc rõ rệt như việc đi làm quen với người khác là một cực hình đối với ông.
Cô gái bảo:
– Như vậy, ông không biết gì về cô tôi?
– Chỉ biết tên và địa chỉ mà thôi.
Falton thú thật. Ông tự hỏi chẳng biết bà Sake là goá phụ hay hiện đang ở với chồng. Trong gian phòng có một cái gì khó tả chỉ rằng có đàn ông sống tại đây.
Cô gái tiếp:
– Một thảm kịch đã xảy ra cho cô tôi cách đây đúng ba năm, nghĩa là sau ngày em ông đi khỏi vùng này.
– Một thảm kịch? – Falton hỏi ngạc nhiên, vì tại đồng quê yên lặng này, thảm kịch gì có thể xảy ra?
Cô cháu gái của bà Sake chỉ cái cửa hông mở ra một sân cỏ.
– Có lẽ ông không hiểu tại sao cái cửa kia lại mở vào một chiều thu lạnh lẽo này phải không?
– Cửa hông ấy có dính dáng đến tấn thảm kịch à?
– Cách đây ba năm, dượng tôi và hai người em trai của ông đã ra khỏi nhà bằng cánh cửa này để đi săn. Họ không bao giờ trở về nữa. Ba người đi qua một cánh đồng lầy để tới đất săn thì rơi vào một vũng sình nào không biết, rồi bị lấp luôn dưới đó. Mưa nhiều quá ở mùa hè trước, cho nên những nơi mà mấy năm trước người ta đi ngang qua không sao, bỗng nhiên mùa hè đó lại sụp dưới chân người. Không ai tìm được thây của ba anh em dượng tôi. Thật là rùng rợn!