VN88 VN88

Truyện Ma Cái Chết Kiểu Mỹ

Đột ngột cô ta nhảy lên gào rú ra phía trước kéo mặt Chris ra sau làm cả bọn rú lên. Chris điên cuồng quát thét, Duy cố kéo tay cô bé kia ra, cô ta tìm mọi cách để bẻ cần lái trên tay Chris. Đám trẻ hoảng loạn, Anna thét lên:
“lạy chúa, có ai đó tống con bé đó ra khỏi xe đi”
Harry cố dỡ tay cô bé ra, chiếc xe loạng choạng cua quẹo như xay xỉn. Đột ngột, John điên tiết dùng sức đấm mạnh vào sau ót cô bé nghe cái cốp. Đợi khi cô ta hơi hạ nhiệt đi, John nắm lấy cổ áo sơ mi của cô ta lôi ngược lại phía sau. Cánh tay quá thô bạo của John làm lưng áo của cô ta bị xé toạt, lộ ra những vết cắt sâu rướm máu hoen ướt đỏ au. Anna rú lên nhào người ra phía sau lắp bắp. Harry xô John đang hết hồn ra rồi nắm lấy người cô bé, hỏi:
“tại sao, tại sao lưng em lại bị như thế ?”
Cô bé lủi thủi lắc đầu khóc lóc như điên như khùng, miệng vẫn lẩm bẩm những từ ngữ cũ. Lập tức, Harry thấy trong eo có cái gì loang loáng và lạnh ngắt. Tiếng phụp nhẹ xuyên qua tai của Duy. Trước sự chứng kiến đầy kinh hoảng của đám bạn, cô bé kia vừa rút một con dao bầu từ ngực áo của mình ra và đâm mạnh vào bụng Harry. Anh ta há hốc mồm không nói được một tiếng rồi ngã ra, miệng lép nhép. John lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, không cô động lắm nhưng cũng đủ cho anh chàng dùng chân đạp mạnh vào bụng cô bé, tống cô ta ra khỏi người Harry.
“lạy chúa, lạy chúa, làm ơn vứt con nhỏ bệnh hoạn đó ra khỏi xe đi, làm ơn đi” Anna nức nở cào cấu vào người John. Lập tức chiếc xe được Chris thắng lại, cửa sau xe mở ra nhanh chóng, cô bé kia bị John túm ngược tay và xô ra đường, lăn mấy vòng, bất tỉnh.
Cánh cửa đóng mạnh lại đánh rầm rồi phóng vội đi tiếp. Harry đang ôm cái eo đầy máu của mình nằm bẹp xuống đáy xe. Anna khóc thê thảm, cô hoàn toàn mất bình tĩnh. John và Duy cố hết sức cùng nhau đỡ Harry ngồi dậy. Duy lúng túng rút con dao ra, một vũng máu bắn mạnh phụt một vũng lên áo Duy. Anh ta vứt con dao xuống, nó kêu lanh canh lạnh ngắt. Duy xé một mảnh áo sạch rồi buộc nó lên eo của Harry để cầm máu, mặt anh này bắt đầu tái đi nhanh chóng. Duy nâng người đỡ Harry nằm xuống, tựa đầu lên gối của Anna, vẫn đang khóc sướt mướt. Chris nói hấp tấp:
“cố lên, chúng ta sắp đến căn nhà kia rồi, nó có đèn, chúng ta sẽ vào sơ cứu nhanh thôi”
Chiếc xe cuối cùng cũng quẹo lên chiếc dốc con khó chịu. Đúng trăng bắt đầu tỏ, căn nhà mở đèn sáng hửng cả một vùng. Chris cua xe vài vòng rồi băng qua một gốc sân, bên cạnh một thửa ruộng xấu xí, bập bùng ánh trăng. Đây là một nông trại, Chris đậu xe bên cạnh sân nhà rồi cùng Duy mở cửa xe, đỡ Harry vào căn nhà kia. Đường đất thật khó chịu. Harry liên tục rên rĩ vì đau, vết thương không cho phép anh chàng cử động mạnh được, anh ta cứ lê lết những bước chân thật chậm chạp. Bóng tối chạng vạng chỗ có chỗ không khiến không khí cực kỳ khó chịu và bệnh hoạn. John nhảy lên phía trước căn nhà, đạp lên những bục gỗ hơi mục và thô lỗ đập cửa rầm rầm.
“có ai đó không, làm ơn mở cửa ?”

VN88

Viết một bình luận