“đây là nước thuốc của nhà nông, làm liền và sát trùng vết thương” Bà ta nói một cách lãnh đạm “thấm thuốc thì sẽ buồn ngủ”
Chris có vẻ hạ nhiệt vì thấy Harry đang thở dịu đi, trông thoải mái hơn. Người đàn bà vừa làm xong công việc thì đùn người ra khỏi cái sô pha, lượn đi lấy một cái ghế đẩu. Bà ta lôi từ một gốc nhà ra một cái rổ đựng đồ may vá. Không có len hay chỉ gì cả, bà ta chỉ cầm mấy cây kim và cố mài bằng một thanh dũa bén ngót. Cả hai bên không nói gì trong nhiều phút. Chris hơi ngột ngạt và huých nhẹ Anna:
“đi vệ sinh không ?”
Anna gật đầu
“xin lỗi, nhà vệ sinh ở đâu ạ ?” Chris hỏi
“cuối hàng lang, cửa đầu tiên từ phải đếm qua” Bà ta nói mà không dứt mắt ra khỏi cây kim trên tay, trông nó càng lúc càng nhọn mà vẫn cứ mài.
Hai cô bạn kéo nhau tìm căn phòng. Nó dơ và hôi như như bao giờ được dọn dẹp, trong nội phòng còn kinh khủng hơn cánh cửa bên ngoài nó. Cánh cửa lắc lẻo hết sức vô duyên và khó chịu, khắc chữ tục tằn trên đầu. ( * nguyên văn là : ****, Shit khắc trên cánh cửa )
Cái bồn cầu đầy nước, Anna chịu, không thể nào sử dụng được. Nhưng Chris thì chẳng khác nào một đứa con trai, cô nàng biến hẳn trong cái bồn vệ sinh một lúc rất lâu. Khi đi ra thì thấy Anna đang đứng đó chờ. Christine rửa tay rồi trò chuyện với Anna:
“không biết John và Vịt đi đâu rồi nhỉ ?”
“có lẽ nên hỏi bà đó” Anna hất đầu ra phía nhà trước
“đừng” Chris phản đối ngay “đừng hỏi”
“tại sao ?” Ann thắc mắc
“không biết, mày không thấy bà ta quá quái lạ à ?”
“có thể, nhưng có vẻ bà ta tốt, bà ta vừa xức thuốc cho Harry, mày không thấy à ?”
“dù sao cũng nên tìm John và Vịt, tao gọi điện đây”
Cô nàng móc chiếc di động trượt ra bấm số, nhưng mãi một lúc vẫn không mở miệng trò chuyện. Christine cau mày rồi đút điện thoại vào túi bảo:
“không có sóng”
“tao cũng vậy, hồi nãy tao thử rồi” Anna nói
“thôi, ra khỏi đây đã, cái mùi này làm tao muốn nôn”