Giờ thì John bắt đầu lạnh dần và lùi lại, Duy có cảm tưởng anh chàng đang cố bám vào người mình. Duy hơi nực cười cái kiểu nhát cáy của John, thằng bạn chuyên gia bắt nạt người cô thế. Và nó nhìn vào cái sản phẩm có thể khiến John sợ đến vỡ mật như vậy. Ánh mắt của Duy bắt đầu lùa vào trong ánh đèn pin, soi tỏ cái gốc kho. Và, không chỉ John, giờ thì Duy cũng hét toáng lên. Thật ra John không có hét, nhưng cái sự run rẩy của anh còn hơn cả la ó đập hét nữa. Duy vừa nhìn thấy cái mà lần đầu tiên trong đời nó, từ khi cha sinh mẹ đẻ ra mới chiêm nghiệm được. Mồ hôi túa ra trên mặt và trán Duy, anh khua tay và cháng người mạnh ra sau, vật vả như điên. Duy ói thẳng ra một bãi, vừa ói vừa hét. John đập người bỏ chạy trước, Duy té chàng hảng khi mất đà, và liên tục khua đẩy những cặp xương đang lạnh buốt của mình, gần như khóc. Cái mà họ nhìn thấy, là một cơ thể chết. Một nữa, phần bụng và thân đã bị cắt và vứt đi ở một gốc khác, còn cái thân trên này, dường như của một người đàn ông, đang bị mấy con chuột cống rúc vào và khưi khưi hốc mắt. Nữa khuôn mặt và chòm râu đã bị cấy nát bét, ruột trong bụng bị moi ra và vì bị cắt đi một nữa, chúng thi nhau trào trọng ra sàn, máu me be bét…
Duy không đợi thêm một giây nào để nhìn cái đống đó nữa, mắt nhắm chặt, Duy vực mình đứng dậy và ù té bỏ chạy, miệng không ngừng la hét.
II
Quay lại thời điểm khi Duy ra khỏi nhà, câu chuyện đưa chúng ta về lúc Chris đánh phắt dậy khi nghe tiếng thét thứ hai. Anna đang ngồi bên cạnh Harry đang say ngủ, anh vừa được cho uống một liều thuốc ngủ mà Chris cất sẵn trong ba lô. Cô nàng cũng bật người, che miệng lại hớt hải. Chris lẩm bẩm:
“cái gì thế ?”
“liệu có xảy ra chuyện gì không ?” Anna trù trừ
“không” Chris lắc đầu “làm gì có chuyện gì, nhưng cũng phải ra xem thử, mày ở đây trông Harry, tao ra xem”
“không” Anna gạt phắt đi “tao không muốn ở một mình”
“mày không một mình, cưng ạ, tao đã bảo là ở đây trông Harry mà”
“Harry đang ngủ, vậy thì cũng cầm như tao ở một mình” Anna khó chịu, chạy tới nắm chặt tay Chris “mày ở lại, nhé”
Christine thở dài rồi cũng chiều ý bạn, cả hai cô gái quay lại ngồi bên cạnh nhau. Anna nghĩ nên ăn cái gì đó cho đỡ sợ, cô nàng vội mở một gói khoai tây chiên ra gặm. Christine lơ là, đột nhiên cô thấy lo cho bạn mình. John vốn mạnh mẽ nên không đáng ngại lắm, nhưng Duy vốn yếu ớt và hiền lành, liệu có chuyện gì xảy ra cho anh ta không ? Anna ăn mà như cái máy nghiền khoai, cho vào rồi lách cách nuốt vào bụng tiêu hóa. Cô nàng liên tục nhích sát rạt vào người Chris. Và càng sợ hơn, Anna đột nhiên nhích mạnh vào người Chris như tông cô bạn thân. Chris té ngã ra nhưng không quan tâm lắm, Anna kéo cô dậy mà cùng nhau nhìn chung quanh ngơ ngác. Vừa nãy có tiếng bước chân, rõ ràng có ai đó đang dậm bước trên thềm hành lang mục trước cửa.
“Duy ? Anh hả ?” Chris hỏi lớn, mắt co lại đề phòng
“John ? cưng ơi ?” Anna cũng lớn tiếng nói