VN88 VN88

Truyện Ma Cái Bóng Cười

Đến phiên Bob nói:
-Chúng sẽ không tìm ra bọn mình trong cái lỗ này đâu, bọn mình trốn kín lắm!
-Rồi! Bob thì thầm. Chúng nghe rồi, chúng bắt đầu leo xuống!
– Đi!
Hai thám tử phóng rả khỏi hang thật nhanh, chạy về phía cây tọ Đến nơi, hai cậu nhìn sau lưng. Không có gã đàn ông da nâu nào hết! Hanibal và Bob cùng nhau nhào xuống những bụi cây phủ đầy dốc thung và chạy xuống thật nhanh. Cuối cùng, Hanibal và Bob ra đến con đường có trụ sở Hội ?n Chaỵ Vẫn không thấy hai gã đàn ông đâu hết.
-Ta nên báo cho ông Harris rằng hai tên này đã quay về. Hanibal nói.
Hai bạn bấm chuông. Không có ai trả lời, không có âm thanh nào vang lên từ phía bên trong nhà.
-Chắc là ông Harrisđi gặp bà Sandow, Bob nói.
-Mình cũng nghĩ vậy, Hanibal gật đầu. Tốt nhất là rời khỏi đây thật nhanh!
Hai thám tử đi lấy xe đạp và phóng thật nhanh về nhà. Hai cậu chỉ đi chậm lại khi đến gần Thiên Đường Đồ Cổ.
Chương 11

Hanibal nghi ngờ
Hanibal và Bob vừa đẩy cổng vào thì thím Mathilda lao tới.
– Đây rồi!… Hanibal, cháu có sẵn sàng lên đường đến nhà Sandow không?
– Dạ được, thưa thím. Nhưng trước khi đi, cháu phải ghé vào xưởng lấy đồ.
– Nếu vậy thì nhanh lên, năm phút nữa chú Titus và anh Konrad sẽ khởi hành.
Khi nhìn thấy hai bạn, Peter la lên ngay:
– Sao các cậu cắt đứt liên lạc? Mình đang có một chuyện rất quan trọng.Có hai bạn trẻ gọi điện thoại đến, hai bạn này phát hiện thấy xe của dám người da nâu ở phố Las Palmas. Một hồi sau, các bạn ấy gọi lại để báo là hai người da nâu đang rượt theo hai cậu thiếu niên.
– Bọn mình biết chuyện rồi, Bob buồn rầu thở dài.
– Chính Bob và mình bị bọn chúng rượt theo, Hanibal nói thêm.Rồi Hanibal kể lại mọi chuyện từ lúc liên lạc với Peter bị cắt…
– Trời ơi, cũng may là các cậu thoát được khỏi tay chúng, Peter thốt lên.
– Hanibal tỏ ra khôn hơn hẳn chúng, Bob nói.
Lần này, thám tử trưởng không kịp thưởng thức lời khen, cậu đang mải lên kế hoạch.
– Nếu hai người này cứ lảng vảng như thế quanh trụ sở Hội ?n Chay, Hanibal nói.Thì rõ ràng chúng đang âm mưu một chuyện gì đó. Mình e rằng chúng đang nghĩ đến việc tấn công ông Harris lần thứ hai. Nếu ông Harris đến gặph bà Sandow thì lát nữa mònh sẽ gặp ông, vì mình phải theo chú Titus đến đó. Mình sẽ nói cho ông ấy nghe chuyện xảy ra với mình và Bob. Nhưng có thể ông ấy đã trở về Hội rồi. Trong trường hợp đó, mình nghĩ hai cậu nên đến đó chờ ông ấy.
– này, mình cần về nhà ăn trưa đã chứ! Peter phản đối.
– Mình cũng vậy, Bob đồng tình.
– Đồng ý, các cậu đi ăn đi. Nhưng sau đó các cậu phải đến hội và cảnh giác. Nếu hai tên kia lại xuất hiện thì các cậu cố gắng theo dõi bọn chúng.
– Nhưng, Babal à, Bob nhận xét, cậu quên mất là bọn mình vừa mới thoát khỏi tay bọn chúng à?
Hanibal phẩy tay phản bác ý kiến đó.
– Mình chắc chắn hai tên này đang có chuyện gì đó quan trọng. Theo mình, bọn chúng có thể dẫn ta đến kho báu Chumash. Các cậu chỉ cần thận trọng và đừng để lộ mặt.
– Thôi, được rồi, cậu khỏi phải dặn dò. Peter nói.
– Cậu có nghĩ hai người đó là dân Yaquali không? Bob hỏi.
– Rất có thể. Hanibal tuyên bố. Mình nghĩ chúng ít nhiều có hoặc biết về kho báu Chumash.. Thậm chí, có thể bọn chúng đã hiểu ra ý nghĩa mấy câu nói cuối cùng của Đại Não.
– Phải chi chính mình có thể hiểu ra, Peter thở dài.
– Mình cũng mong mình hiểu nổi, Hanibal thú nhận. Chắc là câu này có chứa một chỉ dẫn nào đó liên quan đến địa điểm đặt kho báu… “trong con mắt của trời, nơi không một người đàn ông nào có thể tìm thấy.”. Nhất định chúng ta phải giải cho bằng được câu đố này.
– Babal à, nhưng nếu bọn người đó đã hiểu ra được câu nói của Đại Não thì bọn chúng còn tìm kiếm gì nữa?
– Mình không biết, thám tử trươngr cắn môi thú nhận.
Giọng thím Mathilda vang lên.

VN88

Viết một bình luận