VN88 VN88

Truyện Ma Bước Chân Kẻ Lãng Du

Mời các bạn cùng đọc Truyện Ma Bước Chân Kẻ Lãng Du tại chuyên mục truyện kinh dị của Phimsex.info, tuyển những truyện rùng rợn nhất của Thùy Loan không dành cho những bạn yếu tim

Truyen Ma Buoc Chan Ke Lang Du

Đọc truyện ma: Bước Chân Kẻ Lãng Du

Chương 1

Khách sạn Thủy Tùng tọa lạc trên khu đất cao giữa rừng Trúc Phương.
Đến nơi đây du khách sẽ có cảm giác sống giữa thiên nhiên thơ mộng. Cảnh đẹp nửa hoang sơ, nửa được xây dựng có sức thu hút rất lớn đối với du khách.
Xung quanh khách sạn là đồi thông thơ mộng. Dưới chân đồi là con đường trải sỏi dẫn vào rừng, nơi có suối nước nóng và rừng nguyên sinh yên tĩnh, mát rượi một màu xanh.
Trời còn hừng sáng mà du khách đã rời khách sạn, tản bộ vào rừng hít thở không khí trong lành.
Tú Mai và Kim Thanh nhởn nhơ đi về phía suối mơ.
Nước suối trong veo. Hai cô bé dắt tay nhau bước xuống. Suối chảy róc rách chớ không đổ ầm ầm. Ở đây có rất mhiều người tắm, họ té nước vào nhau vui vẻ. Tú Mai và Kim Thanh chọn một chỗ vắng khách, hai cô bé muốn tránh cái nhìn hau háu của mấy chàng trai dễ ghét. Họ đi dọc theo bờ suối. Một đoạn rất dài du khách vẫn đùa vui, tấp nập mạnh ai nấy tắm.
Ấy vậy mà trời chưa ngả bóng du khách vội vã trở lại thành phố. Một sự việc hoàn toàn bất thường xảy ra ở đây.

Dân chúng ở trong vùng không dám ra ngoài vào ban đêm.
Khách sạn Thủy Tùng vắng hoe từ đêm đến sáng làm cho ông Tùng lo lắng không yên. Cả vùng đang đồn ầm lên vì cái tin cô gái trẻ thường bị bắt cóc vào ban đêm.
Vĩnh Hưng được phái đến truy tìm thủ phạm, nhưng dù cố gắng hết mình, thủ phạm vẫn bặt vô âm tín chẳng để lại dấu vết gì, sự mất tích bí ẩn đã bao trùm không khí ở đây. Ai nấy cũng thắc mắc chẳng ai giải đáp được bài toán hóc búa ấy, không khí sợ hãi như trùm lấy mọi người, trùm lấy khu rừng Trúc Phương vốn đẹp và nổi tiếng tự bao giờ.
Trong nhiều tháng liền khách sạn Thủy Tùng trở nên đìu hiu. Ông chủ khách sạn sống trong tâm trạng vừa lo sợ, vừa tiếc nuối.
Có những lúc ông Tùng ngồi lặng lẽ nhìn ra trời đêm. Ông Tùng chợt rùng mình, ông sợ cả bóng đêm, nó như con quỷ đang rình mò chực chờ hại ông.
Ông Tùng vội vào phòng đóng chặt cửa lại. Lòng ông rối rắm như tơ vò.
Chương 2

Thu Nguyệt cùng mẹ tay xách nách chiếc vali to tướng. Cả hai bấm chuông rồi đứng chờ. Lát sau có người đi ra, bà reo lên vui mừng:
– Chao ôi! Hai người định dọn về đây ở luôn à?
Nguyệt cười lớn trả lời thay mẹ:
– Con chỉ xin ở đậu một tháng thôi, dì ba cho ở đây chớ?
– Hứ! Nói nghe thấy ghét. Mẹ con mày ở đây luôn tao không cho à?
Cả ba cùng cười. Cả nhà ấm áp niềm vui. Bà ngoại Nguyệt chống gậy ra mừng con gái và cháu về chơi. Bà nắm chặt tay cô bé:
– Chao ôi! Nó lớn quá rồi. Sắp lấy chồng hả con. Bao giờ cho bà uống rượu.
Nguyệt lắc đầu nguầy nguậy:
– Ngoại nói gì kỳ quá. Con còn nhỏ mà!
– Nhỏ lắm! Nó có bạn chưa chị hai. Dì ba liếc Nguyệt.
Mẹ Nguyệt cười:
– Nó kín lắm, chị đâu có biết?
– Sao chị không theo dõi nó coi chừng …
Nguyệt phũng phịu:
– Người ta không có gì hết tự nhiên dì ba xúi mẹ con coi chừng … Giống như con mắc trọng tội vậy ai mà chịu nổi.
– Ừ nhắc mẹ mới nhớ. Chuyện con với thằng Vĩnh Hưng, ra sao rồi?
Nghe mẹ nhắc. Thu Nguyệt đỏ mặt:
– Con với anh ấy đâu có gì. Anh Vĩnh Hưng có người yêu là đồng nghiệp sắp đám cưới rồi đó mẹ đừng có nói bậy không nên.

Mẹ cô lắc đầu cười:
– Ôi tuổi trẻ nó đặt đâu mình ngồi đó lo gì phải không mẹ.
Bà ngoại nhìn Nguyệt mỉm cười:
– Thôi! Con nghĩ đi rồi ăn cơm, nhớ đừng có đi đâu, ở đây lúc này ghê lắm, đừng đi xe nghe Nguyệt.
– Dạ!

VN88

Viết một bình luận