VN88 VN88

Truyện Ma Bùa Lỗ Ban … Thực Hư … Thiện Ác

Quay sang thầy Hai Lý, ông già Hiệp Ẩn nói tiếp:
– Tui biết hiện giờ thầy đang nghĩ gì, nhưng trò chơi nào cũng đều có giá… họ đặt cuộc như thế nào thì họ nhận kết quả như vậy thôi, là tự họ chứ không phải mình đâu, đừng suy nghĩ nữa…
– Hai tháng sau, nhứt định con sẽ xuống Thất Sơn tìm Tổ Sư… Lành cảm xúc nói với Hiệp Ẩn.
– Ừ, về nói với thằng Định, như vậy mới xứng đáng là học trò của tao… thôi tao phải đi cho kịp về Châu Đốc có chút chuyện… thầy Hai về nha, có dịp mình sẽ cùng nhau nhậu một bửa… tui đi nha…
– Dạ, dạ,… Tổ Sư…
Thầy Hai Lý bùi ngùi nhìn theo bóng dáng thật nhanh nhẹn của ông già Hiệp Ẩn, thoắt đó ông đã trèo xuống ụ ghe và hoà thật nhanh vào dòng người đông đúc buổi sáng…
Sau khi hoàn tất công việc đào đất chôn cái hình nhân bên dưới ụ ghe, thầy Hai Lý và Lành thu dọn đồ đạt để về nhà ông Bảy Thọ, và thầy Hai nhìn thấy rỏ ràng Lành đã đổ hết chảo dầu còn âm ấm lên chổ đất đào như lời ông già Hiệp Ẫn dặn. Lành quảy gánh đồ cùng thầy Hai chưa đi ra đến cổng của xưởng cưa đã thấy Sửu và Tỵ vừa thở dốc vừa chạy vào. Thầy Hai chưa kịp hỏi họ có chuyện gì xảy ra thì cả hai đã hào hển:
– Trời ạ, cái gì mà kỳ cục vậy, thầy Hai ơi, thầy Hai, cái gì mà…

Lành buông gánh xuống hỏi Tỵ:
– Anh Tỵ, lại có chuyện gì hả?
Tỵ đưa tay vuốt ngực, nuốt nước miếng:
– Mầy hỏi thằng Sửu kìa… chạy mệt quá…
Thầy Hai Lý nhìn Sửu mà lúc nầy có lẽ vì quá mệt nên ngồi phịch xuông đất:
– Có chuyện gì vậy, bây nói cho tao nghe coi.
Sửu nhìn thầy Hai, vẽ mặt như bình tỉnh lại, đưa tay chỉ về phía cổng của xưởng cưa:
– Thầy Hai coi kìa, từ cổng của xưởng cưa vào đây có bao xa đâu, mà sao con và thằng Tỵ chạy muốn chết vẫn không tới…
Tỵ gật đầu phụ hoạ ngay:
– Đúng đó thầy Hai, tụi con nhìn thấy cái ụ ghe rỏ ràng mà, nhưng đi rồi chạy muốn đứt hơi mà khoảng cách vẫn y nguyên…
Thầy Hai Lý trợn mắt:
– Hai đứa bây giả ngộ với tao hay sao chứ, làm gì có chuyện như thế được.
Sửu đứng lên:
– Chính tụi con cũng không tin mà, tụi con lúc đầu đi vào không để ý, nhưng sao đi hoài vẫn không đến được cái ụ ghe, tức quá tụi con bèn chạy, nhưng sao kỳ quá, rồi tự nhiên lại thấy thầy Hai và thằng Lành, còn trước đó…

Tỵ cướp lời Sửu:
– Còn trước đó không thấy ai hết mà cái ụ ghe như thụt lui mỗi khi tụi con chạy tới, cứ như mình nằm mơ, nhưng đâu có, tụi con vẫn nói chuyện với nhau như thường mà…
Thầy Hai Lý chợt hỏi Sửu và Tỵ:
– Từ nảy giờ tụi bây có thấy ai từ trong nầy đi ra không?
Cả hai Sửu và Tỵ đều lắc đầu:
– Ngoài thầy Hai và thằng Lành đâu có ai đâu…
Như vậy Sửu và Tỵ đâu có thấy ông già Hiệp Ẫn, lúc ông đi ra đường, thầy Hai Lý đã hiểu và biết chắc việc nầy là do Hiệp Ẫn làm vì ông không muốn cho bất cứ ai vào ụ ghe, nên thầy đổi giọng:
– Hai đứa bây ra đây làm gì?
– Dạ Cậu Bảy…

VN88

Viết một bình luận