– Cô Ba Hạnh hôm nay hát làm sao ấy, chắc hơi hám cổ để quên lại trên Saigon rồi í mà…
Nhưng cơm dọn ra, ông Bảy Thọ chưa kịp mời mọi người cầm đủa thì bên ngoài cổng có tiếng người gọi lớn:
– Cô Ba ơi, có người kiếm cô nè…
Hạnh đứng phắt dậy, nhìn bà Bảy rồi đi nhanh ra cửa, trong lúc ông Bảy Thọ cười lớn nói với mọi người:
– Kệ nó, mình cầm đủa đi, mời các anh, các cháu, tự nhiên nha, đồ ăn nguội hết rồi…
Ông bưng chun rượu đế đưa lên trước Mười Tung và Năm Chắc:
– Mình vô cái đi anh Mười, anh Năm… và hướng về bàn mấy người nhỏ, ông nói với Sửu, Tỵ và Lành:
– Mấy đứa bây lo bên đó nha…
Hoành cười lớn:
– Chú Bảy đừng lo, ba đứa nó không lo, còn có con mà, để mơi mốt gánh hát chú Năm còn vui vẻ về hát cho bà con mình xem chứ….
Hồng Thơm cũng cười tiếp lời Hoành:
– Bà con ở Xoài Hột vui vẻ và tốt bụng, tụi em thích về hát ở đây lắm… anh Tài còn muốn đóng đô luôn ở đây… A, anh Hoành ơi, sao mình không chờ cô ba Hạnh vào ăn luôn…
Tỵ đở lời:
– Nó vô liền mà, thôi mình cầm đủa đi…
Lành đứng lên:
– Để em ra coi chị Ba sao đi lâu vậy.
Trong lúc đó, ngay cổng rào, Hạnh đang nén nỗi vui mừng vì người đến tìm Hạnh chính là Định. Anh đến chợ Xoài Hột, gặp những người vừa nghe đờn ca tại nhà ông Bảy đi ra, nên hỏi thăm họ thì họ dẫn anh lại ngay… Định nháy mắt cho Hạnh thấy và nói lớn:
– Tôi tên Định, ở trên bờ Kinh, nghe có gánh hát về chợ Xoài Hột nên xuống coi, không ngờ đã trể… nhưng nghe nói nhà cô Ba đêm nay có chơi đờn ca nên xin phép cho vào nghe đở ghiền vì chẳng mấy khi có dịp như vậy.
Hạnh mĩm cười, hiểu ý Định:
– Không có chi, mời anh vào.
Vừa lúc thấy Lành đi ra, Hạnh gọi lại:
– Chú Lành à, anh Định là người ở trên bờ Kinh, muốn vô nghe đờn ca thôi, anh Định chắc chưa ăn cơm, thôi sẳn bửa chú mời anh dùm chị nha…
Lành nhanh nhẹn dành lấy tay cầm chiếc xe đạp của Định:
– Anh Định đi theo em…
Khi Hạnh, Lành đưa Định vào trong nhà, tiếng nói cười chợt im bặt, mọi người đều nhìn về phía họ…
Hạnh đi ngay lại trước ông Bảy Thọ nói lớn cố ý cho người trong bàn của ông cùng nghe:
– Thưa Ba, anh Định nầy là người ở trên bờ Kinh, định xuống coi hát, nhưng trể quá, nên xin vào nhà mình làm khán giả, con thấy anh đường xa nên bảo chú Lành sẳn bửa mời anh luôn.
Ông Bảy Thọ hiểu ý Hạnh nên cười ha hả:
– Không sao, không sao… Lành, Tỵ, tụi bây lo cho cậu Định nha…
Lành “dạ” định kéo Định đi thì Năm Chắc đứng dậy đưa chun rượu của mình cho Định:
– Tui là Năm Chắc, ông bầu của gánh hát, lần nầy tui chỉ hát ở đây có 3 đêm, mình cạn chun nầy làm quen đi, hẹn cậu lần sau nha.
Định uống cạn chun rượu và nhìn mọi người trong bàn:
– Dạ cám ơn chú Năm, lần sau cháu phải tới sớm mới được… cháu xin chào chú Bảy, chú…
Mười Tung nhìn thẳng vào mặt Định:
– Tui là Mười Tung.
– Cháu chào chú Mười… Định nhìn người, mà theo Hạnh nói, đã ếm bùa chiếc ghe Miền Tây của gia đình cô, chào hắn với vẽ mặt thật thản nhiên…