– Kiếm được ai, bộ má con mầy đã nói chuyện nầy cho người ta biết rồi hả? Ai vậy? lạ, quen?
Bà Bảy bưng tách nước trà đưa cho ông:
– Từ từ, ông để nó kể cho ông nghe, dỉ nhiên là người lạ rồi, nhưng thằng nầy tôi thấy tánh tình cũng hiền lương, để nó đến coi như thế nào rồi tính.
Ông Bảy bưng tách nước trà thổi bớt nóng, uống một ngụm xong đặt xuống bàn thì Hạnh ngồi xuống kế bên ông từ từ thuật lại hết những diển tiến gặp Định cho ông nghe. Ông Bảy bán tín bán nghi:
– Được không đó Hạnh…?
– Con cũng không biết nữa, nhưng sao con có cãm giác anh Định sẽ giúp mình giải được bùa của Mười Tung…
Nét mặt ông Bảy bỗng đăm chiêu, móc gói thuốc rê, vò vò tờ giấy quyến để vấn thuốc:
– Tao chỉ sợ thằng Định gì đó tuy biết nghề, nhưng kém hơn người ta mà nhúng vào thì chết…
Bà Bảy nhìn ông:
– Ông nói vậy là sao?
Ông Bảy đốt điếu thuốc vừa vấn hít một hơi:
– Theo lời thầy Hai Lý, người giải bùa Lỗ Ban tài nghệ phải cao hơn người ếm, chứ nếu kém hơn có thể gặp hoạ sát thân…Má con bà nói nó còn trẻ như vậy tui không tin là nó giỏi hơn Mười Tung…
Ông Bảy nói xong nhìn thấy nét mặt tiu nghỉu của bà Bảy cùng vẻ lo lắng của Hạnh, ông lắc lắc đầu:
– Tui nói là nói vậy thôi, biết đâu, phước chủ may thầy, nó tuy nhỏ tuổi nhưng tài nghệ cao siêu thì sao…
Hạnh phụ hoạ liền theo ông:
– Đúng đó Ba, chính mắt con thấy ảnh…
Ông Bảy không để Hạnh nói hết câu:
– Thằng Định gì đó tài nghệ tao chưa biết sao, nhưng coi bộ mầy đi Saigon lần nầy về hơi đổi tánh binh người lạ đó nha… Ừ thôi, trối kệ nó đi, đến đâu hay đến đó, cùng lắm tao dẹp ghe luôn coi bùa Lỗ Ban làm gì tao… má con vào lo cơm nước rồi đi coi hát ủng hộ cho anh Năm, chuyện gì sau hẳn tính… à mà, anh Hai bây vẫn mạnh khoẻ chứ…?
Bà Bảy đứng dậy nhìn ông:
– Ông lo kiếm vợ cho nó là vừa…
Nếu đêm hôm qua, cư dân làng Thạnh Phú ngụ chung quanh khu vực chợ Xoài Hột đến ủng hộ gánh hát Hương Quê của ông bầu Năm Chắc đông đảo bao nhiêu thì xế trưa hôm nay họ cũng kéo đến nhà ông Bảy Thọ để xem một buổi chơi đờn ca tài tử cũng hào hứng không kém. Lành, Sửu và Tỵ đã dùng hai chiếc dù trái sáng mà ông Bảy đã mua dưới chợ Mỷ Tho căng ngoài sân để che bớt nắng cho người nghe, và ông bầu cho mượn hệ thống âm thanh của gánh hát nên xôm tụ lắm. Ông Năm Chắc đã đưa đào kép của mình, luôn cặp đào kép chánh Nhựt Tài và Hồng Thơm đến giúp vui, thêm tay đờn guitar của gánh hát là Cò Đúng… Đúng chừng khoảng 17 tuổi, nhưng thông thạo đủ loại đờn mà đặc biệt tiếng đàn cò của em khắp các tỉnh miền Tây chưa ai qua được, vì thế mà mọi người gọi em là Cò Đúng, riết quen luôn… Nhưng hôm nay Kìm, tranh, cò thì đã do ba ông già Bảy Thọ, Năm Chắc, Mười Tung giữ, chỉ còn cây guitar thì mấy người nhỏ như Cò Đúng, Tỵ, Hoành thay phiên… Lành tuy cũng rất say mê nhạc cổ, nhưng tài nghệ chưa được bao nhiêu, anh đành đứng ngoài làm khán giả trầm trồ theo từng tiếng nhạc du dương trầm bỗng, đến những lời ca vọng cổ mát dịu lòng người dù dưới ánh nắng xế trưa oi bức. Khán giả và nghệ nhân được chủ nhà phục vụ thức ăn nhẹ, kẹo bánh trà nước cho đến trời ngã nắng thì Hoành thông báo nghỉ giải lao để gia đình ông Bảy đải nghệ nhân cơm chiều… và chương trình chính thức chơi nhạc tài tử sẽ bắt đầu khoảng một giờ sau… Hạnh suốt ngày hôm nay đã bồn chồn ra vào, khi đến giờ nầy mà vẫn chưa thấy Định… cô hát mà hồn để ở đâu nên so với Hồng Thơm, cô thua sút thấy rỏ, đến nỗi thằng Lỳ lắc đầu: