– Ủa lạ, ông nầy đi đâu vậy kìa, trưa trời trưa trật rồi… Bà dở nắp lu nước mưa bên hông nhà, lấy chiếc gáo dừa múc nước uống một ngụm… mà nè Tỵ, sao tao chưa thấy tụi bây đem hàng xuống ghe vậy, còn đợi gì nữa chứ, coi chừng trể giao đồ cho người ta đó nhen.
– Con cũng đang lo đây nè, ghe của thằng Sữu xuống hàng gần xong rồi, ái cha, con không biết sao nữa, hôm qua Cậu Bảy kêu con lại, căn dặn nhiều lần là không được đem hàng gì xuống ghe nếu Cậu chưa biểu, con lo quá nên đi kiếm Cậu nè….
Bà Bảy tháo chiếc khăn trên đầu xuống lau sơ qua trán đi vào nhà:
– Mầy ăn cơm chưa, thôi vào làm ba hột đi, chờ ổng về tao hỏi coi như thế nào.
– Dạ.
Bà Bảy vào nhà chưa kịp gọi chị Mén là người giúp việc trong nhà dọn cơm thì Ông Bảy đạp chiếc xe đạp Alcion (*) về đến.
– Ổng về kìa… và bà gọi Mén:
– Mén ơi, coi dọn cơm đi con, ông bây về rồi kìa…
Có tiếng Mén dạ lớn ngoài sau, cũng vừa lúc Tỵ quay lại nhìn Ông Bảy dắc xe đạp vào nhà:
– Con kiếm Cậu sáng giờ, hôm nay xếp hàng xuống ghe được chưa Cậu?
Ông Bảy Thọ sắc mặt đăm chiêu:
– Vào ăn cơm đi, từ từ, tao có chuyện nói cho mầy nghe.
Bà Bảy cũng hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của ông Bảy với Tỵ:
– Có chuyện gì vậy ông?
– Ồ, tôi nghĩ cũng không quan trọng đâu, Bà đừng lo, thôi vào ăn cơm đi, tôi đói bụng quá rồi.
Hình như đã quen với tính của ông nên Bà Bảy nói theo:
– Ông ra sau rữa mặt cho mát đi, tôi vào phụ con Mén chút.
– Ừ, nhớ kêu mấy đứa đang phơi lúa ngoài sau vào ăn luôn nha Bà.
– Tôi nhớ mà.
* xe đạp Alcion là xe đạp đắt tiền của Pháp, thường chỉ người giàu có mới sắm được. (cái nầy là nghe nói thôi, đúng sai không biết hihiihihiiiii )
Bà Bảy bới chén cơm thứ hai đưa sang cho Ông Bảy:
– Ông nè…
Nhưng Bà chưa kịp nói gì thêm thì Ông đã ngắt lời:
– Thằng Lành về chưa vậy?
– Thằng Lành… Bà như sực nhớ ra… ủa, mà sáng giờ nó cũng đi đâu mất, tôi tưởng nó ở ngoài xưởng cưa chứ.
Tỵ xen vô:
– Sáng giờ con ngoài xưởng cưa mà, đâu thấy nó chứ.
– Tôi đã sai nó đi kêu người, trưa nay khi nước đứng lớn, kéo chiếc ghe chài miền Tây lên ụ để sửa, bây giờ tôi nghĩ nó phải về rồi chứ.
Bà Bảy cũng như Tỵ kêu lên:
– Kéo ghe lên ụ để sửa, ghe còn mới mà sửa gì chứ?
Ông Bảy thở dài:
– Bà hãy nghe lời tôi đi, còn nguyên nhân tại sao thì từ từ tôi nói cho Bà biết.
Vừa lúc đó một thanh niên lực lưởng, nước da đen sạm bước vô nhà, mà vừa nhìn thấy Tỵ đã nói:
– Thằng Lành về kìa Cậu.
Ông Bảy Thọ tươi ngay nét mặt:
– Lành, vô ăn cơm luôn đi, xong hết rồi chứ?
Gã thanh niên tên Lành cúi đầu:
– Thưa Cậu, mọi việc con đã lo xong xuôi, chỉ chờ nước đứng là kéo nó lên ụ.
Tỵ kéo ghế cho Lành, trong lúc Mén từ sau đã đem thêm chén đủa, và Bà Bảy mau mắn:
– Đưa tao xúc cơm cho.