VN88 VN88

Truyện Ma Bùa Lỗ Ban … Thực Hư … Thiện Ác

Chú Sáu Mèn vô xê ngay, khà một tiếng, gắp miếng chả chiên đưa cay xong, liền xốc cây đờn cò:
– Sẳn rượu ngon hì hì, vợ chồng thằng Nam bây với thằng Hấu làm một màn “tống tữu Đơn Hùng Tín” đi…
– Còn đứa nào làm Tần Quỳnh? Chú Năm Ri vừa rao Bắc vừa hỏi.
– Để con. Anh Sơn, chồng chị Bê mau mắn.
– Ừ, được đó nè vô…. chú Ba Lành gỏ song loan.
Buổi đờn ca thật náo nhiệt và vui vẻ, mọi người đều giãn dị chân thành như phong cách của dòng nhạc cổ miền Nam. Hấu tuy còn trẻ nhưng ngón đờn guitar của hắn thật mướt, nghe hắn rao đờn, nếu có chút máu văn nghệ không thể nào không muốn vô vài câu vọng cổ, đặc biệt là hắn có giọng ca hài bão đãm nghe không cười không lấy tiền.
Tôi đã may mắn có được dịp chứng tỏ lòng ngưởng mộ của mình với cô Tư Én (Hấu nói cô tên thật là Yến, nhưng ở nhà kêu trại ra thành Én, lâu ngày thành thói quen luôn ) khi chị Bê vừa ca dứt bài “Men rượu Sa Kê” và chú Ba Lành đề nghị:
– Con Tư bây để đờn tranh cho Ba bây đi, thằng Hấu gi ta, bây ca luôn bài “tống tữu Ô Hắc Lợi ” đi.
– Nhưng… cô Tư Én ngập ngừng.
– Thì bây làm một mình có chết con ma nào đâu. Chú Ba Lành cười.
Tôi buột miệng:
– Nếu là bài của SG Viễn Châu thì cháu biết.
– Cái bài vô “Đêm nay rượu tiển sao cay đắng” đó… chú Ba Lành quay sang tôi.
– Vậy đúng rồi… tôi nhìn Tư Én lúc đó cũng đang nhìn tôi:
– Tôi làm Ô Hắc Lợi nha… và tôi thoáng thấy Tư Én cười.

Bài ca “Tống tữu Ô Hắc Lợi” nầy, Ông cụ tôi rất thích nên trên xe tôi có cái băng cassette thu bài nầy để khi Ông cụ lấy xe tôi đi, Ông cụ nghe… tôi nghe ké nhiều lần nên thuộc lòng, không ngờ hôm nay lại được hát nó chung với người mình cũng muốn làm quen.
Chú Ba Lành vừa đạp song loan dứt bài ca đã cười ha hả nhìn chú Năm Ri:
-Tụi nó làm cũng giống Ô Hắc Lợi với Phi Long quá chứ há… Ê, Bình, tao thấy mầy hát với con Tư xứng đó nha, ở bên đó có chơi vui như vầy không?
Tôi chưa biết phải trả lời sao với chú Ba thì chú Năm Ri hỏi tôi:
– Chừng nào thì cậu trở về bển?
– Dạ thứ ba tuần tới.
– Ối, chuyện về ở tính sau… chú Sáu Mèn xen vô… bây ca “Tứ Bữu Liêu Thành ” đi.
Nhìn tôi ngẩn người ra, chú Năm Ri nói:
– Mấy bài đó chắc nó không biết đâu… rồi chú quay sang tôi:
– Gần đây, nhạc giới trong nước đã ra công sưu tầm cũng như cải biên bài bản cho phong phú thêm kho tàng âm nhạc nước nhà. Cặp Tứ Bữu Liêu Thành và Ngũ Châu Minh Phổ là một điển hình.
Rồi chú nói thêm:
– Bài Tứ Bữu Liêu Thành đã có từ lâu, do cố nhạc sĩ Ba Chột ở Bạc Liêu sáng tác, bài Ngũ Châu Minh Phổ do cố GS Nguyễn Văn Thinh sáng tác khoảng 2,3 thập niên gần đây để đối lại bài trên, nhưng thời gian qua ít có người chơi vì khó quá… mãi đến sau nầy mới được phổ biến rộng rãi cùng với sự ra đời thêm những bài “Hận Nam Quan” của NS Năm Vinh, “Ngũ Khúc Long Phi” của NS Mười Phú…mà cách thức chơi cũng giống giống như vậy… Rồi chú kêu Tư Én:
– Con ca bài Tứ Bữu Liêu Thành đi…

VN88

Viết một bình luận