VN88 VN88

Truyền dạy cho con những tư thế địt cổ điển sướng nhất

Anh Thế ngồi hồi tưởng lại mắt đầy mơ màng, có lắm lúc lái xe tìm được “của lạ” ông Giám đốc rước một cô, thì tớ một nường làm tình theo ý thích, tiền bạc ông chi xuất; đặc biệt có khi gặp em quá “mướt” tiếc của trời ông dành mình vớt “xái nhì” hẳn hoi. Còn vợ ở nhà, mỗi khi anh Thế gần gủi với Nga nàng nhăn nhó khó chịu, khi dương vật chạm cửa âm môn, âm dương không giao hòa với nàng khiến anh cụt hứng. Đối với anh Xuân, chánh nàng tỏ lời đường mật, ong bướm đưa tình- ông chỉ đáp trả- nếu mình không khéo xử sự ngầm thuận tình là quá bủn xỉn, chỉ tạo cợ hội nàng tư thông lén lút…bỏ chồng luôn mất cả chì lẫn chài.
– Ồ!, thiếm Nga thật tuyệt, anh hết lời khen thiếm đó, nhưng hôm đêm ấy người nào mang tâm trạng lo đầy phập phòng sợ cháu Trâm mở cửa bắt gặp, lại tối mù có thấy “đồ đạc” của nhau gì đâu, nhưng ấn vô sượng sượng sướng vô ngần, thiếm quá thiết tha âm hộ co co, giật giật liên hồi, anh chỉ biểu diễn…một màn rút lui thôi. Đã lắm, đê mê lắm chú… bộ chê sao?
– Để anh rủ thiếm đi ăn “chè- he” trưa nay. Ẩn ý qua lời nói vàhành động của ông. Nga nghe tiếng lóng, nàng liền giả bộ “nhức đầu” ngả người sang nhỏng nhẽo với ông Xuân, anh Thế cho em về nhà mình gần hơn, mệt quá.
– Tôi sẽ săn sóc thiếm, chú quay về cơ quan, việc khẩn kêu điện thoại của riêng tôi, ai hỏi nói bận “họp”. Chừng 4 giờ chú lại rước cả hai khám bác sỹ nhen.

Bước vô nhà chỉ hai người, họ nhanh chóng lại “tổ ấm” cũ của Hạnh Nhi. Ánh sáng ban trưa và đủ đầy của ngọn đèn tròn trong phòng, trời đang tiết Thu càng mát dịu.
– Anh Xuân em sẵn sàng, quay sang ông còn quần xì. Ông đứng giang hai tay đón Nga tiến lại trong vòng ôm trìu mến, thân hình nàng đều đặn cân xứng, làn da trắng đẹp khiến ông Xuân vốn háo sắc phải đảo điên.

Ông bắt đầu mân mê nựng bộ ngực còn khá nõn nà, tròn như chiếc bánh bao, đầu núm vú nhô cao nhìn muốn bú quá. Ngực là cung mệnh của đàn bà chứa nguyên khí tiên thiên, đầu vú Nga đỏ hồng chắc chắn sanh con qúy tử. Ông đứng mơn trớn, nó mang đến ông trạng thái hồn nhiên bao la cho thế giới riêng tư hai người trong gian phòng nhỏ giờ nầy. Ông kê môi tìm chiếc lưỡi nàng cho tung tăng quyện chặt, thêm mùi thơm lừng từ bao tử xổng ra, hòa với mùi tóc ngây ngây dại dại trong tất lòng.

Những ngón tay thon dài, dịu dàng của Nga đang tung hoành trong quần xì- líp ông kích thích cảm giác ướt ướt, mát mát cái chất nhớt tươm ra gây hưng phấn.
– Nga em khom vịnh vào thành ghế, hai chân đứng mặt đất chổng phơi hai mông đít trắng nghế, cặp giò thon đẹp nhìn thật mê mệt hấp dẫn vô cùng, tiếng o..ọt vang ra, dương vật hun hút sâu thẩm chiếm ngự trọn âm đạo nàng, Nga sung sướng đón nhận nao nao tất dạ; ông Xuân tưởng tượng như Hạnh Nhi đang nằm cạnh, mùi da thịt bốc ra hừng chí ông nắc tới tấp, từng chậm đến nhanh, lơi lơi cho Nga lấy hơi thở mới bắt đầu lại, bình thường lại, ông lại tiếp hai ba đợt như ba đào sóng dậy.

Phải chăng đàn bà là vùng biển động, một trận cuồng phong, một cánh hồng đầy gai nhọn được các thi sỹ cảm ứng thêu dệt cảnh hai người miệt mài làm tình trưa nay. Thượng đế dường như tạo dựng người đàn ông như Xuân để Nga không cô đơn thỏa mản thèm muốn, hay thi vị hóa cuộc tình lãng mạn, cả hai thích thú chữ lãng mạn trữ tình hơn, vì thế thay chữ ăn “chè đêm”, “chè- he” sau lời tự thú của Nga từ nay.

Trong bản thể yếu hèn của phụ nữ như Nga, ông Xuân bất chợt thương hại nàng hơn mà hòa nhập đồng đưa nhau thưởng thức âm đạo trơn tru bằng cái vưu vật hùng dũng, lần lần hai người dìu dắt nhau lên đỉnh khoái lạc cuộc đời. Ông dịu dàng đưa nàng trở lại giường cho nằm ngửa theo bài bản cổ điển, – cấy sâu ruộng nước bằng “cây ghim ma”ï- bắt đầu nắc như vũ bão, như mưa gió tơi bời Nga quá sướng được chủ yêu kiều quằn quại trong niềm hoan lạc trữ tình. Ông không dè sẽn năng lực, tiết chế làm gì với Nga ông tống xuất hàng tỷ tỷ con “lăng quăng” tinh khôn, chúng tranh nhau bò lễn nghễnh tới cổ tử cung sâu thẳm của nàng. Chính Nga cũng cần nó hơn lúc nào hết. Ồng nằm nguyên trên mình người tình để “cây ghim mạ” ngậm chặc phần đất màu mở, nàng như thỏa mản ôm ghì xiết ông Xuân chờ hơi ấm tan dần.

Một lúc ông bật nằm ngang không cho “xút chốt” ra, cứ ôm Nga dưỡng sức.
Chú Thế nóng ruột quay lại rước vợ đi bác sỹ sớm hơn, mở cửa nhà lại vắng êm re, chả lẽ hai người đã rời nhà rồi?, Anh không lên tiếng, cứ rón rén từng bước tìm phòng nầy sang chỗ nọ, cuối cùng thấy Xuân- Nga còn nằm ôm nhau tư thế con cháu bà Eva trong phòng ngủ nhỏ riêng của cô Hạnh Nhi trước đây. Vì không hiểu tiếng lóng “chè- he” là gì?, Ồ!, hóa ra vợ vừa trãi qua cuộc tình dâng hiến cho ông Giám đốc. Anh cảm thấy thương vợ và mặc nhiên chấp nhận tự vui vui trong lòng không nói dám ra.

Hai người thấy chú Thế đẩy cửa đưa mặt vào nhìn, ánh sáng hắt mạnh vào họ bèn bật dậy. Ông Xuân tóm khăn lông vận quanh người rời phòng vào nhà tắm trước. Nga còn nằm tênh hênh trên giường, anh ân cần bằng giọng nhẹ nhàng
– Nga khỏe chưa, còn nhức đầu không?
Bước tới ôm vợ hôn tay vuốt vuốt vú mơn trớn nhau.
– Cám ơn anh hết đau rồi, hạ cơn nhức đầu là anh Xuân chẩn trị em bằng cây “súng nước” sướng khoái, tuyệt vời lắm mình à. Nga với tay ôm hôn chồng hôn để vổ về, thấy dưới quần cộm cộm. Anh nhịn chờ tối về, âm hộ em dơ đầy nhóc tinh trùng anh Xuân…

Niềm ước mơ mang bầu chớm hình thành trong tâm trí của người vợ tài xế – Ngọc Nga- qua xác nghiệm, cấp thuốc bổ dưỡng của vị bác sỹ chuyên khoa quen ngay buổi chiều nay.

Thiếm Thế, chị muốn đi chợ mua mấy áo ngực, chật nức hết rồi, tính nhờ chú chở bằng Honda của nhà, ngồi ôm ngực dựa vô lưng chú chị thấy kỳ quá, còn ngồi ngang lại sợ té. Đi xe hơi đường chật vô không được bên hông chợ, vậy thiếm chở chị tiện hơn, sau ghé tiệm thuốc Bắc, Phước Thọ Dường hốt vài thang thuốc uống.
– Hổm rày em thấy chị hơi mập, da dẻ hồng hào, vú, mông hơi khác.

Em có mắt tinh đời, từ bửa em Hạnh Nhi nằm cử. Anh Xuân đâu đi ra khỏi gia đình cứ quanh quẩn canh chừng “thằng nhỏ” với Nhi. Tối tối ôm chị làm tình rồi ngủ, sau khi đi bác sỹ cho thuốc ăn, uống thấy khác trong người chị nghi vướng cái bầu, mình có tuổi phải dưỡng thai bằng thuốc Bắc, thuốc Tây uống nóng lắm, tháng trước khi Nhi sanh hốt thang “Thập tam Thái Bảo”- (đây tên toa thuốc phục dược viết sẵn gồm 13 vị, người xưa lưu truyền, ngày nay miền quê hay dùng, tiệm thuốc Bắc nào cũng rành, cũng có- là sự thật), để phụ nữ sanh đẻ xong cho “xổ lòng” ra đồ dơ nhớt nhau của tiệm ông Phước Thọ Đường nổi tiếng, giờ lại xem mạch cho chị.

VN88

Viết một bình luận