Còn em, em có canh chừng được hay không? Mà đôi mắt em xa xăm quá, mơ màng quá, em ngả dần vào người tôi với hơi thở thật gấp gáp. Cũng như tôi, bàn tay em lần tìm, bàn tay em mơn man trên đùi, rồi không biết từ lúc nào nữa bàn tay em đã ấp gọn thằng nhỏ của tôi – Một thằng nhỏ đang nổi u, cứng ngắc trong chiếc quần sịp đang ép xuống.
Nhẹ nhàng em thủ thỉ:
– Mình đi ra sau vườn ngắm trăng đi anh! Anh sẽ thấy trăng miền quê thật đẹp, thật hấp dẫn …
Trăng khuya, trăng miền quê thật thanh bình, thật thơ mộng, ánh trăng như rắc vàng, rắc bạc rọi soi qua từng kẽ lá. Bước chân vui, trong vòng tay khoác vai, em đưa tôi vào sâu trong khu vườn sau nhà. Đến bên gốc cây nhãn già, em chủ động:
– Mình đứng đây anh nhé! Không lại …
Em bỏ lửng câu nói để tôi hiểu điều tôi và em đang muốn.
Không chờ lấy gốc cây làm điểm tựa, tôi và em đã quện chặt lấy nhau trong vòng tay siết chặt, đôi môi tìm đôi môi trong cái ngộp thở của sự khao khát chiếm đoạt, của sự khao khát tìm kiếm. Đôi bầu vú em ép thật sát trên ngực tôi, thằng nhỏ trong tôi thức dậy, cương lên trong chiếc quần sịp bó sát, tôi dướn người, tôi ép, tôi day để thằng nhỏ cọ sát lên người em, lên cái vùng mà bao lần Bé By – Thằng nhỏ của tôi đã từng khám phá để tôi tìm chút khoái cảm của sự cọ sát, dù chỉ là một chút mơn chớn bên ngoài.
Em táo tợn:
– Từ từ anh, không lại tè ướt hết quần bây giờ!
– Vì em tuyệt vời quá! Em hấp dẫn quá dưới trăng quê!
– Thôi đi! Không phải nịnh! … Để em cởi ra đã … rồi tè … Như thế không thích hơn sao?
– Thích chứ! Nhưng vì em hấp dẫn quá! Tôi nhắc lại như một cái máy.
– Ứ ừ! Mà buông ra thì em mới cởi được chứ! Không lại …. tè bây giờ.
Tôi buông em ra, lùi lại một chút. Em lại làm một điều mà tôi không thể nghĩ tới, tụt hẳn chiếc quần vắt lên cành cây, để lộ đôi chân trần thấp thoáng dưới ánh trăng, em như thực như mơ trong tôi để tôi cứ ngây người ra mà ngắm, ngắm đôi chân trần ngắm vùng cấm địa như ẩn như hiện thấp thoáng dưới trăng khuya đang trải thảm, để tôi thấy em như đẹp hơn, tuyệt vời hơn.
– Kìa anh! Làm như còn lạ lắm đấy …
Tiếng em làm tôi chợt tỉnh, luýnh quýnh kéo vội khóa quần. Em lại nhắc:
– Không cần cởi hết đâu anh, trăng sáng nhỡ ai nhìn thấy, thấy cái mông trắng hếu … xấu hổ chết!
– Nhưng …
Tôi chưa kịp nói tiếp thì em đã chủ động:
– Anh chỉ cần trật nó ra thôi, vào được mà anh … Như thế anh mới che cho em được chứ!
Không biết vì em đẹp quá hay sự ham muốn chiếm đoạt tới bến của tôi chế ngự mà tôi làm như một cái máy: Kéo khóa quần trật thằng nhỏ ra, thằng nhỏ đang cương cứng hùng dũng chỉa thẳng vào em.
Tựa lưng vào gốc cây em ưỡn về trước chờ đợi. Còn tôi, tôi trùng chân ke đúng điểm nổ rồi nhấn, rồi nắc, nắc ngược lên, khúc dương vật tôi lại ngập trọn trong lồn em, để tôi cảm nhận được từ bờ thành âm đạo lồn em đang co bóp, đang trơn trượt theo suốt dọc khúc dương vật đang thốn, đang cương cứng của tôi.
Vốn rĩ em thấp hơn tôi, giờ đây em lại ngả người tựa lưng vào gốc cây, chân rạng để đón nhận Bé By nên càng thấp, dù đang say trong khoái cảm của đê mê hoan lạc tôi vẫn không thể cưỡng được hơn nữa khi chân phải trùng, gân phải săn để nhấp, để nắc, để day, để thỏa mãn cái ham muốn của thằng con trai, để hưởng thụ cái bồng bềnh của chốn bồng lai mà tôi và em đang có. Gồng mình tôi nhấn thêm một cú híc mạnh để dương vật tôi ngập thật sâu, thật trọn hơn trong lồn em rồi tôi phủ lên người em để dành cho mình một chút thư giãn.
Dù em đang cùng tôi say trong đê mê, trong khoái cảm mà tôi và em đang mang đến cho nhau, em vẫn hiểu cái mỏi của tôi, em nhẹ nhàng đưa hai tay lên nâng má tôi, em khẽ khàng:
– Mỏi chưa anh!
– Thì … Thì … Tạo một chút thư giãn để kéo dài chứ em.
– Thôi đi! Giả bộ Lan.
– …..
– Nhả ra đi anh!
– Sao lại nửa đời nửa đoạn vậy em?
– Thì anh cứ nhả ra đi! Em sẽ đưa anh lên đỉnh Vu sơn là được chứ gì!
Nhẹ nhàng tôi lùi lại, dương vật tách ra khỏi lồn em. Một khúc dương vật dù chưa phóng tinh vẫn thấm đẫm nước dâm Thanh của em đang cương cứng chỉa thẳng về trước.Không biết em sẽ làm gì để đưa tôi và em lên đỉnh Vu sơn đây! Tôi chỉ biết đứng trân mình ngắm em trong cái thèm thuồng của dang dở.
– Kìa anh! Tựa lưng vào gốc cây đi! Tiếc rẻ hả?
Em thật thông minh và tỉnh táo để chọc đúng tim đen của tôi.
Vừa tựa vào gốc cây, em đã quỳ xuống, dương vật tôi nằm trọn trong miệng em. Bằng miệng, bằng đôi môi em mút, em bú, em vần vũ để khoái cảm lại ngập tràn, để cái tê tê đến đê mê của tôi lại lan tỏa khắp người. Tôi chỉ biết đứng trân người, đứng đờ đẫn với đôi bàn tay ôm lấy đầu em mà nắc, mà đung đưa theo nhịp vần vũ của em.
Chao ôi! Sướng! Sướng tuyệt đỉnh Vu sơn!
Trong miệng em dương vật tôi giật giật, giật liên hồi với từng luồng, từng luồng tinh khí phóng ra, những giọt tinh khí nằm trọn trong miệng em.
Ngước nhìn tôi em thủ thỉ:
– Thich không anh? Lên đỉnh Vu Sơn chưa? Mà còn mệt không đấy?
– Tuyệt quá em ơi! Chỉ thấy khỏe và sướng thôi
– Chưa yên đâu! Đêm nay em còn xử Lan anh … Cứ chuẩn bị sức đi!
– Đang dư sức đây em!
– Thôi mình về đi! Để rành đêm nay mình lại vào cuộc!
Đêm đó tôi, em và mọi người ngồi bên Bà thật khuya.
Đêm đó trong căn phòng mà lần trước tôi ngủ, có thêm người thím vợ tôi ngủ lại. Còn em, em về phòng bên cạnh để ngủ. Đêm đó tôi và em hoàn toàn trinh bạch không làm được điều mà em bảo tôi để rành.
Còn tôi vẫn lừng chừng ngồi chơi bên bà, có mẹ em – Cũng là thím vợ tôi ngồi lại. Trời khuya, khuya lắm rồi mẹ em nhắc tôi đi ngủ. Thấy tối còn lừng chừng mẹ em lại nhắc:
– Vào phòng lần trước mà ngủ đi!
– Dạ …! Thế có ai ngủ nữa không ạ! Tôi ngập ngừng hỏi lại thím.
– Có thím mày ngủ thôi! Phòng có hai giường! Vào đấy mà ngủ, con cháu trong nhà có gì mà ngại. Đi ngủ mai còn trông Bà, mai mọi người đi vắng hết đó!
Tôi về phòng để ngủ. Thím đã tắt đèn.
Thím vợ tôi vẫn còn trẻ đang độ hừng hực xuân. Chồng thím lại đang đi công tác nước ngoài. Theo cảm nhận ban đầu thì thím là người thuộc diện thích chuyện ấy. Đôi mắt thím, một đôi mắt luôn ướt, với cái nhìn đắm đuối, xa xăm mơ màng, một ánh mắt như thèm muốn, như khao khát khi ngắm nhìn con trai…. Không biết cảm nhận của tôi có đúng không!
Trong phòng, đèn đã tắt. Không gian huyền ảo, như thực, như mơ dưới ánh trăng khuya rọi soi qua ô cửa. Thím tôi nằm đó với bộ đồ ngủ mỏng, trên chiếc giường kê bên ô cửa, trong trăng khuya vẻ đẹp của thím được tôn lên, một vẻ đẹp con gái thật khêu gợi, thật quyến rũ để tôi dùng dằng nửa muốn lao đến để ngấu nghiến, để ôm ghì trong cái khao khát, cái ham muốn của thằng con trai, nửa bị níu kéo bởi cái giáo Lan gia đình. Cuối cùng cái giáo Lan đã chiến thắng, tôi lặng lẽ về giường, một chiếc giường kê cạnh đó.