Bx vẫn chưa nhận à… ?
Được…thế chiều nay có phải bx đi học thêm ko ?
Phải….
Phải à…bx nói thế mà ko thấy ngượng mồm à…
Học thêm ở cái căn nhà đó à…. ? học cái gì ?
Bx có biết ox đi theo bx từ lúc sáng sớm bx đi học ko ? sáng nay bx còn đi giầy converse đúng ko ? kẹp cái kẹp tóc mầu xanh lá đúng ko ?
Bx như ngớ người ra…ko nói đc câu gì…
Khi nghe mình đưa ra hàng loạt chứng cớ chuẩn ko cần chỉnh….mình nói liên tục với cái giọng gằn lên…như có thể nhảy bổ vào tát bx luôn ý…
Chắc sợ cũng chả dám cãi nữa…nhưng công nhận bx chày cối vãi đạn…đã như thế rồi mà vẫn cố cãi là không phải…đm uất vãi lìn…
Nói 1 thôi 1 hồi ko ngừng nghỉ thì bx đã hiểu hết tất cả những gì mình phải trải qua từ hôm qua đến giờ…
Nhưng còn 1 điều bx ko bao giờ hiểu đc…đó là sự tức giận tột độ của mình…bao nhiêu tủi hờn…bao nhiêu sự đắng cay thất vọng mình phải chịu…
Có lẽ cả đời này bx cũng chả hiểu đc mình lúc đó thế nào đâu…
2 đứa lặng im 1 lúc…
Rồi đột nhiên bx bật khóc….
Khóc 1 cách nức nở…
Đm định lấy nước mắt ra để làm mình mềm lòng à…ko có đâu…
Như thế là quá đủ rồi….
Mình chả thèm giỗ dành ….cứ cho ngồi khóc 1 lúc chán thì thôi….đâu có khóc mãi đc…
Khóc chán quay sang nấc…sụt xà sụt xịt….
Mình thì cứ ngồi châm hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác…mà lòng nặng chĩu…ko biết rồi cuộc tình này sẽ đi đến đâu đây…
Rồi bx cất tiếng : vừa nói vừa nấc…
0x bi giờ phải bình tĩnh nghe bx giải thích…
Còn giải thích gì nữa đây…mọi chuyện rõ mồn một rồi còn gì..đập thẳng vào mắt rồi còn gì…hay chả nhẽ phải bắt đc cả quả tang bx và thằng đó ngủ với nhau nữa thì mới đủ chứng cớ à… ?
Hay là như thế nào ? như thế nào mới làm cho mình hiểu đc là bx ko phản bội mình…mình ko dám nghĩ tới nữa…
Bx xin lỗi vì đã nói dối ox…
À…giờ mới nhận là mình nói dối à…đc…tiếp đi…
Nhưng bx cũng ko dám kể với ox vì sợ ox hiểu lầm bx…bx đang khó sử lắm…
Người đàn ông đó…người mà ox thấy đi cùng bx đó…
Đấy là anh T người yêu đầu tiên của bx…
( đm biết ngay mà…cái kết cuộc 1 tình là đây sao…nghe bx nói xong câu này mà chỉ muốn hất luôn cốc nước vào mặt bx mà đi về thôi..)
Dạo gần đấy tự dưng anh ý lại liên lạc với bx…trước đây để quên đc anh ý…bx đã rất khổ sở…nhưng từ ngày gặp đc ox…bx đã bớt buồn và quên đc anh ý…
Nhưng dạo này anh ý cứ liên lạc với bx…với ý muốn đc quay lại với bx…
Bx cũng kể hết cho anh ý nghe…là bx đã quen và yêu ox như nào…
Và bx đã và đang rất yêu ox…lên ko muốn ox làm ox buồn..
Nhưng anh ý bảo anh ý sắp đi xa rồi…chắc sau này ko về VN nữa…lên muốn khoảng thời gian cuối cùng này…đc ở bên bx…
Người mà anh ấy cũng như ox yêu nhất…
Bx khó sử lắm..
( đm sao bx ko nghĩ đến lúc bx phải đi du học thì ox sẽ thế nào ? )
Thật sự là dạo gần đây bx cũng có hay đi chơi với anh ý…nhưng chỉ là trên danh nghĩa anh em bạn bè thôi…chứ ko có ý gì cả..
Bx biết bx làm như vậy là sai…là có lỗi với ox nhiều lắm…
Nhưng những điều bx làm đều là do con tim mách bảo thôi…con tim yếu ớt của bx dường như có 1 cái gì đó…ko bao giờ quên đc hẳn anh ý…
Tuy ko còn tình cảm với anh ý nhưng mỗi khi đc đi cùng ý…đc nói chuyện cùng ý…bx thấy vui lắm..thoải mái lắm….
Bụp bụp….
Mình đập luôn cốc cafe trước mặt xuống đất…
Thôi bx đừng kể nữa..
Như thế là quá đủ rồi….
Ox ko chấp nhận đc điều đó…
Mình đặt tờ 200k lên bàn chả tiền nước rồi ra ngoài lấy xe phi 1 mạch về thái nguyên luôn…
Cái tính nóng nảy của mình vẫn thế…ko thể nghe hết nổi những lời giải thích của bx đc…nó như cả hàng ngàn lưỡi dao đâm vào tym mình…đau lắm…
Ko thể nào chịu đc…trên đường về mình đã suy nghĩ rất nhiều…tiếp tục hay ko tiếp tuc…
Tình yêu này sẽ đi đến đâu ?
Khi mình về rồi bx còn gặp thằng đó bao nhiêu lần nữa ?
Và thật ra tất cả những lời giải thích của bx lúc nãy có đúng là sự thật ko ?
Bx đã nói dối mình như thế rồi …thì chả có gì ko thể những lời giải thích đó là nói dối…chỉ là ngụy biện cho những hành động bx đang làm …
Vận tốc giờ đây chắc phải 36 răng hàm/ giờ…chứ ko ít…
Đi như 1 con thú hoang…như 1 thằng choai choai lâu ngày ko đc đi xe máy vậy…..
Cuối cùng mình cũng về tới TN….đã xa bx 120km…và sau đó…tương lai tình cảm của mình dường như mịt mù ko tả đc………
Về tới nhà mà ko tin nổi mình đã ở sơn tây đc 2 ngày nay…
Những thứ mình bỏ ra…như công sức và niềm hy vọng như bỏ xuống sông xuống biển hết….bao nhiêu niềm tin đã sụp đổ…
Mình đau lắm…giờ mình mới hiểu thế nào là bị cắm sừng…mới hiểu đc cảm giác của con bé…( Linh )….giờ thì mình ko còn tin vào tình yêu nữa……..
Trong đầu mình chỉ suốt ngày hiện lên cái hình ảnh thằng đấy đèo bx….hình ảnh đấy ám ảnh mình 1 thời gian dài sau này….
Mình cố gắng lắm….nhưng thật sự chưa 1 lần nào dám đối diện với bx để nói chuyện với nhau thẳng 1 lần…
Mình sợ nghe bx giải thích…
Sợ nghe thấy giọng bx….sợ mình lại mềm lòng…mà bỏ qua tất cả…
Sợ lắm…
Cái sim điện thoại chỉ dành riêng để liên lạc với bx mình cũng tháo ra và vứt bỏ…dùng số mới…
Thực sự lúc đó cũng ko hiểu sao mình lại hành động như vậy nữa…mình coi đó như là 1 vết thương quá lớn…ko thể nào chữa lành…
Nhiều lúc có nhiều hành động kì cục lắm..
Mình hạ quyết tâm từ nay ko liên lạc với bx nữa…ko muốn nghe bx giải thích bất cứ 1 cái gì nữa…như thế nà quá đủ rồi…
Những gì bx làm với mình đã làm con tym mình gần như rạn nứt ko thể lành đc…1 nỗi đau ám ảnh cả đời…
Quãng thời gian đó mình lại sa ngã 1 cách thậm tệ…chìm ngập trong men say…khói ảo…
Ko muốn kể nhiều về cái quá khứ đau buồn đó…chả có gì đáng tự hào cả…người ta tránh các cái đó ko đc…còn mình đây cứ đâm đầu vào…đúng là k cái ngu nào = ngu nào….haizz…
Lúc đó cũng gần giữa năm lớp 12 rồi…mình vẫn y chang như ban đầu như cái ngày chưa gặp bất cứ 1 người con gái nào làm thay đổi cuộc đời mình cả…chỉ biết ăn và chơi và phá phách thôi…
Thời gian trôi qua 1 cách vô nghĩa…
Còn về Linh thời gian đó…liên lạc lại với mình…
Cô bé chia sẻ với mình là mới chia tay người yêu mới…
Mình và con bé đã liên lạc với nhau bình thường trở lại…nhưng giữa mình và con bé còn quá nhiều khoảng cách …có 1 cái gì đó…ko thể lấp đầy đc…
Con bé cũng k ngại ngùng gì chia sẻ với mình lí do vì sao lại ct với thằng bạn trai mới…
Đó là vì thằng đó đòi hỏi về chuyện quan hệ với con bé…
Nhưng 1 lần tổn thương là quá đủ rồi…con bé bảo bao giờ xác định lấy nhau mới làm chuyện đó…thì thằng đó quay ra trở mặt nói giọng khó nghe ngay…ví dụ như em ko tin anh à….hay là em đã ko còn trinh trắng…? Hay em ko yêu anh thật lòng… ? đkm nhà nó…yêu thật lòng mà thế à…
Con bé cũng kể hết cho thằng đấy nghe về mình…mối tình đầu của con bé…về những gì và con bé đã trải qua…thằng đó còn định tìm mình gây sự cơ….vê nờ…
Nhưng thật sự khó trách đc…..nhưng có điều là thằng đó…ko hề yêu con bé thật lòng…khi nghe con bé kể hết mọi chuyện…ko những ko cảm thông hay chia sẻ cùng con bé…mà đằng nay quay ra đòi ct luôn…với lí do là con bé vẫn chưa quên đc mình….vê lờ…
Chả nhẽ lại gây sự đánh nhau với thằng chó đó…thôi dù sao nó cũng là điểm tựa duy nhất của con bé khi mình nhẫn tâm bỏ con bé ra đi…giờ đây mình lấy cái danh nghĩa gì ra mà gây sự với nó…thật sự là đáng xấu hổ…
Chỉ biết nghe con bé tâm sự….mà lòng sót xa…nếu trước đây mình níu kéo giữ chân con bé ở lại thì giờ đây đâu có ai phải khổ thế này…