Tự dưng thằng cu biểu tình dữ dội chắc tại dạo gần đây k làm ăn gì giờ nằm cạnh gái ko dựng đứng mới lạ đêm đến toàn xem sex bằng con điện thoại tàu cùi rồi quay tay mãi cũng chán đến giờ nằm cạnh con bé mà người cứ run bần bật thằng cu biểu tình làm mình thấy xấu hổ thế. Con bé chắc chắn biết thừa đang nằm ôm chặt từ đằng sau thì con cu cứ thế mà dí vào cặp mông con bé còn gì nữa thế mà vẫn nằm im..
Đọc truyện Chưa bao giờ anh nghĩ mình quên được em – Phần 4
Lang thang khắp nơi chán ko tả đc khi nghe tin bx hết năm học này phải đi singapo du học…mình có trí tưởng tượng phong phú cỡ nào đi chăng nữa cũng chả thể nào tưởng tượng đc là sẽ xảy ra chuyện này…
Thật sự nó quá bất ngờ đối với mình..
Ngày càng ngày mình và bx càng nói chuyện với nhau ít hơn sau khi bx nói cho mình biết chuyện bx phải đi du học đó….ko hiểu sao nữa…nhưng dường như 2 đứa có 1 khoảng cách nào đó…khó có thể san lấp…khó diễn tả vô cùng…
Những tin nhắn ít dần đi…những cuộc gọi cũng thưa dần….và kể cả những cuộc nói chuyện cũng nhạt dần….
Chuyện gì đang xảy ra với mình thế này…chả nhẽ bao nhiêu tình cảm bao nhiêu kỉ niệm dành cho nhau cứ ngày ngày nhạt dần đi thế này sao ?
Nhiều lần cố gọi điện nói chuyện tâm sự với bx thật lâu và không hề nhắc đến chuyện đi du học nữa…để tránh cả 2 bên đều buồn…nhưng thật sự mình vẫn cảm thấy có 1 cái gì đó ko ổn….1 cái gì đó bất an ở tình cảm của 2 đứa….
Nhiều lần bx hỏi mình…
Thế bx phải đi singapo học thật thì ox có chờ bx chở về ko ?
Đến lúc đó ox có còn yêu bx nữa ko ?
Ox có nhớ bx ko ?
Mình cảm thấy rất khó chịu với những câu hỏi đó của bx…thật sự vì ko muốn phải trả lời những câu hỏi đó 1 tí nào cả…chỉ mong sao điều đó ko xảy ra thôi….
Xem phim chơi em gái bướm không lông cực dâm
Mình càng ngày càng thấy chán nản…lúc này nhìn L đang hp bên người kia mình cũng ko nói gì cả…thôi thì mong em luôn hạnh phúc như thế là anh yên lòng rồi….
Còn bx có 1 cái gì đó…phải nói là chỉ có giác quan thứ 6 mới nhận biết đc….nó khác lắm…dù chỉ là những lời nói…những hành động nhỏ thôi…nhưng vì mình rất yêu bx lên mình cảm nhận đc hết…
chả nhẽ bx muốn mình quên bx đi sao ? mà lại càng ngày càng xa cách thế ?
chả nhẽ bx sợ mình buồn ? sợ phải nói lời ct…lên đành tìm cách như vậy để cách xa mình…
1 cái cách nhẹ nhàng…mà ko hề gây đau đớn cho mình chăng ? nhưng liệu lúc đó bx có đặt hoàn cảnh bx vào hoàn cảnh mình ko ? có biết mình buồn và suy sụp thế nào ko ?
Chiều hôm đó là 1 buổi chiều ko có gì đặc biệt cả…lúc đó mới vào năm lớp 12 đc hơn 1 tháng…mình vẫn đi học thêm đều.. nhưng buổi bỏ buổi ko ? chán nhiều lúc ko thể tập trung vào học được…
Gọi ông anh ra quán ngồi uống bia tâm sự…ông ý thấy dạo này mình cũng khác trước kha khá rồi…lên ko nói gì cả…2 anh em đang ngồi thì bx nhắn tin tới…bảo lát bx đi sn bạn 1 tí nhé…chắc tầm 8h tối bx về thôi…lúc nào về bx alo…mình cũng quan tâm….
Ngồi uống tiếp…đc 1 lúc mấy ông bạn của ông anh ra…mấy ông ý chơi cũng hay…lại rủ mấy anh em đi uống rượu…ôi trời…sợ bia với rượu đánh nhau lắm…cứ teng teng…say ko ra say…tỉnh ko ra tỉnh mệt kinh khủng khiếp…
Uống đến tầm hơn 6h mấy anh em về…
Không biết lúc đó say hay thế nào mà mình nhớ bx da diết…nhớ lắm….như kiểu cả mấy năm rồi ko gặp ý…chỉ ước gì có bx ở đây…để đc ôm bx 1 cái…
Mình nảy ra 1 cái ý định điên rồ nhất từ trước đến giờ…mình bảo ông anh cho mượn xe 1 xíu đi mua đồ cho bà già…
Đèo ông ý về cái…mình phi về nhà lấy cái mũ bảo hiểm..rồi mặc quần áo…ra cây xăng đổ đầy bình….các anh em biết check đi đâu ko ?
Thị xã sơn tây thẳng tiến….
Đúng là 1 quyết định điên rồ…nhưng lúc đó thật sự mình muốn gặp bx lắm…muốn nghe thấy giọng bx…muốn nhìn thấy khuân mặt của bx…muốn nắm tay bx…muốn ôm bx…cho bõ bao nhiêu ngày xa cách…bao nhiêu sự lạnh nhạt hờ hững những ngày qua sẽ tan biến nếu mình gặp bx….với hy vọng như thế trong đầu mình chả ngại gì cả….
Từ thái nguyên sang thị xã sơn tây là 120km…đi xe máy chắc mất tầm 3h đồng hồ…giờ là 6h30 chắc 9h30 là sang tới nơi…lúc đó chắc bx vẫn đc ra ngoài..chắc mình vẫn gặp đc bx…mà kể cả chỉ cần đc nhìn thấy bx đứng ngoài ban công nhìn xuống thấy mình đứng dưới đó là đc….mới nghĩ đến thôi đã thấy niềm hạnh phúc nhỏ nhoi dâng trào rồi…
Mình lao đi như 1 thằng điên…tại có tí men nữa rồi…lên chả ngán ngẩm gì hết…tầm này chả có ai có thể cản đc mình đến gặp bx cả…tình yêu là trên hết rồi….
Đi đến mỹ đình….mặt mũi mình đen nhẻm đen nhèm rồi…chảy hết cả nước mắt vì đi nhanh mà…đến đây mình cố nhớ đường sang thị xã sơn tây….à..à…
Đi lên đến đoạn ngã tư bigC thì có 1 tòa nhà ghi chữ Viglacera rồi rẽ tay phải và đi thẳng…cứ vừa đi vừa hỏi đường…cuối cùng mình cũng đến được viện 105 thị xã sơn tây….
Mệt ko tả đc…mình mua tạm 2 chai nước khoáng uống 1 chút cho đỡ khát…uống rượu háo nước mà…rồi rửa qua cái mặt với chân tay 1 tẹo…hix2…ko nhìn cứ đen nhẻm đen nhèm chán đời lắm…
Đến đây rồi thì mình nhớ đường về nhà bx…vì đạp xe đạp trên cái đoạn đường này ít nhất cũng phải vài lần rồi lên ko thể quên đc…phi thẳng 1 mạch đến nhà bx….
Cái ngõ đấy…căn nhà đấy…ngay trước mắt mình đây…còn bx đâu ?
Tim mình đập mạnh kinh khủng…cứ như lần đâu đi gặp bx ý…mà lần đấy còn giả vờ làm xe ôm chêu bx mà…có run như thế này đâu…hix2…lúc đấy mình ko nhớ là mấy giờ nữa hình như là khoảng 9 rưỡi 10h kém rồi thì phải…
không biết giờ này bx còn được ra ngoài gặp mình nữa ko nhỉ ?
Mình lấy điện thoại ra gọi cho bx….
Tút tút….máy bận…
Gọi lại lần nữa….thuê bao…..
Gọi lại thêm vài lần nữa…có chuông nhưng không nhấc máy…
Ko hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa…mình bắt đầu lo lắng…tầm này bx làm gì nữa mà không nghe máy…còn máy bận…
Hay là tại mạng đây…
Đứng 1 lúc ở đó mà đứng ngồi ko yên…tầm đấy cũng vắng rồi..chả còn mấy xe đi qua lại nữa…nhà bx lại còn phải rẽ vào ngõ 1 xíu…lên càng ít xe hơn…
Mỗi lần có 1 chiếc xe nào đó đi qua cũng khiến mình nhìn theo…như mong chờ 1 cái gì đó…
Và cái điều mong chờ đó…dường như ngoài sức tưởng tượng của mình…
Mình còn không tin nổi vào mắt mình nữa…chứ đừng nói là ai khác…
Bx mình mặc váy ngồi vắt chéo sang 1 bên…ôm eo 1 thằng nào đó…đang cười nói rất vui vẻ…
Đến đúng cửa nhà bx…thì chiếc xe đó dừng lại…bx xuống xe đứng nói nói cái gì đó…với thằng đèo bx về…rồi 2 người cười với nhau rất tình cảm…
Mình dường như ù hết cả tai…khi nghe loáng thoáng qua những lời dặn của bx với thằng đó là đi đường về cẩn thận…về tới nhà nhớ gọi điện cho em đó….
Không thể tin nổi…có lẽ bx cũng ngờ đc mình lại đứng bên kia đường trong cái ngõ tối đó nhìn ra…và thấy tất cả…
Bx bước vào nhà…và thằng đó cũng quay xe đi về….
Còn mình thì như đứng chết lặng ở đó…
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy nữa…chả nhẽ bx lừa dối mình bấy nay sao ?
Chả nhẽ bx có người yêu khác sao ? chả nhẽ bx cũng đang bắt cá 2 tay sao ? con người thật của bx là như thế nào ?
Không biết bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu mình….
Khi bx đi vào nhà rồi…mình mới ngớ người ra…sao lúc đó mình chạy ra chỗ bx…hỏi cho rõ…đấy là ai và có quan hệ với bx như thế nào ?
Sao mình ko đủ dũng cảm để làm điều đó…mà chỉ biết đứng nhìn…đứng chôn chân ở góc tối đó…mà nhìn ra …thấy người con gái mà mình yêu đang nc tình cảm với người đàn ông khác….
Mình ngồi đó…cố suy nghĩ…cố đặt ra mọi tình huống có thể xảy ra…
Biết đâu là hôm nay có chuyện gì bx đi sinh nhật về muộn ?
Biết đâu đấy là bạn thân của bx hoặc anh em họ hàng hay kết nghĩa gì gì đó của bx….? Biết đâu ?……………
Thật sự có quá nhiều điều khiến mình không thể nào bình tĩnh đc…mình ngồi hút hơn chục điếu thuốc 1 lúc..để lấy lại bình tĩnh…