Đến lúc đi qua nhà con bé…như bản năng tự nhiên mình phanh kít 1 cái…rồi chợt cười mỉm…hiểu ra 1 điều gì đó gọi là thói quen…
Rồi lại đi tiếp đến trường…vẫn vào ăn bún chả nhưng là ăn 1 mình…chứ ko phải 2 mình…
Nhìn thấy con bé đi qua….vào trường mà cũng chả nói đc gì…con bé giờ đi xe đạp đi học rồi..chứ ko chờ mình đón như trước nữa…
Cả ngày hôm đó time trôi gần như nhanh k tả đc…rõ ràng là mình hẹn con bé tối gặp…nhưng chính bản thân mình giờ đây lại ko đủ bản lĩnh để đối diện với con bé…chỉ mong time trôi thật chậm thôi…mình sợ phải gặp con bé…
Rồi thì tối cũng đến…mình ra từ 8h tối ngồi gọi 1 bao thuốc với 1 đel đá…ngồi nghe nhạc ở quán…hút điếu thuốc..nhâm nhi ly café…ai ko biết tưởng mình đang yêu đời chứ chả chơi…
Đợi đến hơn 10h giờ con bé tan học…mà mãi ko thấy con bé ra…
Chả nhẽ con bé ko muốn gặp mình nữa….mình vẫn cứ ngồi đó chờ…gọi đến bao thuốc thứ 2 và cốc café thứ 4 cũng đã hơn 11h rồi…mình nghĩ chắc có lẽ con bé ko ra rồi…
Đang định đứng dậy về…thì con bé bước từ ngoài cửa vào…vào mình cũng hơi bất ngờ…
Con bé đi tiến về phía mình đang ngồi….
L uống gì ?
Cho L 1 sữa chua đánh đá…
Lại 1 lần nữa ngồi đối mặt với nhau mà ko biết nói gì cả…
Con bé nói trước : H hẹn L ra đây co việc gì thế ?
Thế theo L là việc gì ?
Nếu là H muốn giải thích thì L ko muốn nghe…
Ko…H ko giải thích…
Mình ngồi kể từ đầu câu chuyện bắt cá 2 tay của mình cho con bé nghe…con bé khóc rất nhiều nhưng mình vẫn cố kể cho = hết….cho con bé hiểu…
THôi H đừng nói nữa…L ko muốn nghe nữa…con bé lại khóc òa lên…
H xin lỗi….
Nhưng thật sự H cảm thấy H yêu N hơn L…và N là người đến trước L…thật sự trong chuyện này H đã sai….đã đùa giỡn với tc của L…
Giờ L muốn chửi bới hay đánh đập H thế nào cũng đc….chỉ mong L đừng hận H và đừng làm gì dại dột…
Tình cảm của H dành cho L cũng suất phát từ con tym nhưng có lẽ ko đủ nhiều để H có thể bỏ Ng để đến bên L đc….
Mình chưa nói dứt lời con bé…chặn họng mình luôn…
Từ giờ mình là bạn nhé…
Rồi đứng dậy đi về luôn….
Hành động và lời nói khó hiểu của con bé làm mình day dứt khổ sở rất lâu sau đó…
Cũng như lúc đầu mới quen L mình cũng đã nói qua rồi đó…L là 1 cô bé có cá tính rất đặc biệt….
Giờ thì mọi người đã hiểu cái đặc biệt đấy chưa ? làm bạn nhé…cái câu nói đó đáng ra mình là người nói mới đúng chứ…
Trong lúc đó mà con bé còn nói đc như thế đủ biết là con bé có cá tính như thế nào…
Và thế là mình đã phải lựa chon….và người con gái mình lựa chọn để tiếp tục yêu là Ngọc…là người con gái ở xa mình…chứ ko phải gần…là quen qua mạng chứ ko phải quen qua bạn bè hay ở trog trường…gần nhà gì đó…
Có lẽ check khác với mọi anh em khác….vì đã chọn N…nhưng ở hoàn cảnh đó…thời điểm đó…check đã yêu N = cả con tim…= tất cả nhữg gì mình có…lên quyết định chọn N check ko hối hận…..
Quyết định chọn Ng chứ ko phải là L quả thật là 1 quyết định hoàn toàn theo trái tim mách bảo…
Biết là con bé bị tổn thương nhiều lắm…biết là con bé đau khổ….biết là mình đểu nữa….biết là….biết là….
Thật sự nhìn con bé đi về mà muốn níu tay kéo lại nắm…
Vì mình biết 1 khi con bé đã quyết định đến đây gặp mình….là đã còn rất nhiều tình cảm với mình…chỉ cần mình xin lỗi…hoặc sửa sai…chọn con bé….chấm dứt mọi liên lạc với Ng thì con bé sẽ lại tha thứ cho mình….
Mình hiểu điều đó…qua từng lời nói nét mặt của con bé….
Nhưng những gì con bé hi vọng….những gì con bé tưởng tượng lại ko thành hiện thực….
Chính mình đã dội 1 gáo nước lạnh…vào con bé…dập tắt mọi hi vọng của con bé vào tình cảm của 2 đứa…
Có lẽ cả cuộc đời này con bé sẽ thù ghét mình lắm…..sẽ ko bao giờ tha thứ cho mình….
Ân hận…cũng quá muộn màng….giờ điều quan trọng nhất đối với mình…là làm sao mà mang lại đc hạnh phúc cho Ng người con gái đã khiến mình phải đánh đổi rất nhiều thứ để có đc 1 tình yêu như vậy…
Mình hiểu hơn bất kì hơn ai hết…nhất định mình phải mang lại hạnh phúc cho Ng ko để Ng phải buồn 1 lần nào nữa…
Trong đầu luôn tự nhủ chỉ để 1 người con gái bị tổn thương vì mình thôi….nhất định ko thể để cả 2 người con gái mình yêu bị tổn thương đc…
Và còn phải nghĩ cách làm thế nào để ổn định đc tình cảm của L nữa….( từ giờ gọi con bé = L luôn nhé…vì ko yêu nhau nữa…lên ko gọi từ con bé nữa…^^ )
ko hẳn là muốn quên tất cả tình cảm của mình và con bé…nhưng ko muốn nhớ tới nữa…đau lòng lắm…có quá nhiều kỉ niệm…quá nhiều nơi mỗi khi đi qua đều gợi lại nỗi đau….đều mang đến hình ảnh hồn nhiên nhí nhảnh của L….mọi truyện nghĩ là dễ nhưng hoàn toàn ko như thế…
Để quên 1 người con gái như L mình đã mất 1 time dài…
Khoảng thời gian đó đối với mình thật sự rất khó khăn và đau khổ…nhưng mình vượt qua đc cũng nhờ nhiều vào bx….
Lúc nào bx cũng ở bên mình động viên chia sẻ an ủi mình…dù ko biết mình buồn bực hay cáu gắt vì điều gì…
Tình cảm của mình và bx ngày càng tiến triển tốt hơn…xác định luôn…2 đứa phải vào đại học…để đc ở bên nhau…để đến đc với nhau cần rất nhiều nỗ lực ở mình….
Vì thời điểm đó…mình gọi là chả biết cái gì trong đầu luôn…giờ lao đầu vào học kịp làm sao đc…? Nhiều lúc oải lắm….
Bx thì học giỏi chả bù cho mình….chỉ khổ cho thằng bạn gần nhà học giỏi…suốt ngày bị mình hành cho làm việc hết công suất luôn….
Nhưng 1 khi đã có gì đó mờ ám thì ko bao giờ dấu đc lâu…nói đúng hơn là cái kim trong bọc có ngày lòi ra….
Thật sự mình lúc đó lười lắm…có chịu học hành gì đâu…suốt ngày cắm đầu vào game…vẫn aoe rồi audition đều đều…
Nhưng lập 1 cái nick au khác để tán gái cho vui chứ ko dám dùng nick chính của mình sợ bx phát hiện ra thì coi như xong luôn….
Mình toàn văn đi học thêm để đi chơi game cùng mấy ông anh….và mấy thằng bạn chí cốt nữa….
Anh em nào nghiện game thì biết đấy…đã ko chơi thì thôi…chứ còn xác định làm game thủ rồi…thì cày ngày cày đêm….đợt đấy cày MU nữa…đua top khổ vật vã….suốt ngày chỉ cắm chuột ở quán….
Bx thì gọi điện kiểm tra liên tục…khổ ko tả đc suốt ngày phải văn vở….thế nọ thế kia đủ mọi lí do trên đời….
Nhiều lần bị bx bắt đc nói dối đi học thêm…để đi chơi game thế là bx dỗi liền 1 tuần ko thèm nói chuyện với mình…hix2…
Tính khí mình thì thất thường….tại đợt đấy mải chơi nữa…bạn bè thỉnh thoảng rủ rê lôi kéo vẫn đi đập đá nhiệt tính….
Nhưng đi với tần suất ít hơn trước….có tiền mới đi chứ ko cắm cốp hay báo nhà gì nữa cả…
Đấy là thời điểm mình liên tục gặp L đi cùng 1 thằng nào đó…học trường khác….ngày nào cũng đưa đón nhau đi học…
Nhưng là đi = xe máy…chứ ko đi = xe đạp như mình….
Ko hiểu sao….quyết định như thế rồi ? phải cố quên L….ra khỏi đầu…mà mỗi khi nhìn thấy L đi với thằng đó trong lòng mình lại trỗi dậy 1 đống cảm xúc khó chịu có…bực mình có…ghen tức có……chắc đấy là tính ích kỉ của đàn ông mà hầu như ae nào cũng có đúng ko ? ^^
Lúc ở bên người ấy thì ko trân trọng ko biết giữ lấy…giờ mất rồi lại tiếc…lại thấy nó cứ lao lao làm sao
Nhưng thật lòng mình vẫn m0ng L đc hạnh phúc…ko phải đau khổ như khi yêu mình nữa…mong là thằng đó sẽ mang lại hp cho L….
Tai học cùng trường nữa…lên mình và L giáp mặt nhau liên tục…nhưng có bao giờ nói chuyện nữa đâu…từ cái tối hôm đó…tại sao L bảo là bạn ….? Mà lạnh lùng với mình thế ? chắc L hận mình lắm….
Mình ko trách L…nhưng mình chỉ thấy lo lắng cho L…khi vừa ct mình đã nhận lời yêu thằng kia luôn….sao L lại tìm 1 người lấp khoảng trống như vậy ?