VN88 VN88

Trong tột cùng nỗi đau, chúng tôi tìm được cách yêu thương nhau

Khi vào tù, tôi còn trẻ tuổi, còn Thúy đã từng có một đời chồng và một đứa con gái riêng, với tôi, cô ấy là mối tình đầu. Tôi không nặng nề việc con chung, con riêng, và cũng bởi yêu nên tôi chẳng tính toán đến việc cô ấy đã từng có một đời chồng. Chính tôi đã chủ động đón đứa con riêng của vợ về nuôi mà không chút nề hà. Tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp cháu L, con gái riêng của Thúy, cháu đã hỏi tôi: “Chú ơi, cháu có thể gọi chú là bố được không?”. Tôi, một người đàn ông 30 tuổi, kinh nghiệm sống thiếu thốn, đã tưởng có thể chết đi được vì hạnh phúc khi nghe tiếng gọi bố thiêng liêng đó. Từ giây phút đó, tôi coi đứa con riêng của vợ như con đẻ của mình, yêu thương nó với tình yêu của một người cha ruột, lòng thầm nhủ sẽ mang lại cho hai mẹ con một cuộc sống hạnh phúc.

Tâm sự : Trong tột cùng nỗi đau, chúng tôi tìm được cách yêu thương nhau

Trong tot cung noi dau, chung toi tim duoc cach yeu thuong nhau

Sự tha thứ kì diệu hồi sinh hạnh phúc

Ra tù, cả hai vợ chồng đều chẳng có của nả gì, nhưng nhờ gia đình giúp vốn làm ăn, nên chỉ sau gần một năm cần cù, chịu khó, tôi đã có thể dựng được một căn nhà gỗ khang trang và mua sắm tiện nghi trong nhà. Những tưởng cuộc sống sẽ cứ thế trôi đi trong yên bình. Nhưng sau thời gian đầu chung sống, chúng tôi bắt đầu nảy sinh những mâu thuẫn lớn. Là người mải mê làm ăn, tôi thường xuyên có những chuyến đi vắng nhà nhiều ngày. Tình cảm của hai vợ chồng cũng vì thế mà dần trở nên rạn nứt.

VN88

Viết một bình luận