VN88 VN88

Trong tột cùng nỗi đau, chúng tôi tìm được cách yêu thương nhau

Trong tot cung noi dau, chung toi tim duoc cach yeu thuong nhau

Ước mơ lứa đôi của một mối tình sau song sắt

Trước khi trở thành vợ chồng, cả tôi và vợ đều có một quá khứ lầm lỡ. Vợ tôi là La Thị Thúy, vào tù vì tội buôn bán ma túy, còn tôi thì phạm tội cướp tài sản. Chính vì thế, chuyện tình yêu của vợ chồng tôi có lẽ là hi hữu và đặc biệt hơn các đôi vợ chồng khác.

Tôi quen nhà tôi cũng chính ở trong trại giam Quyết Tiến này, trong lần đi tù trước đây. Tôi đi tù lần đầu khi còn trẻ con lắm. Quen và yêu vợ tôi trong trại giam, nên cô ấy là mối tình đầu của tôi, cũng là mối tình duy nhất của tôi cho đến lúc này. Tuy trong trại, phạm nhân nam và nữ đều được giam giữ riêng biệt, nhưng những buổi đi làm, chúng tôi vẫn cùng làm một lô, không được nói chuyện nhưng vẫn nhìn thấy nhau. Ở trong trại giam, tù nhân chúng tôi thiếu thốn tình cảm lắm, nên rất dễ yêu. Chỉ cần nhìn thấy nhau, cười với nhau một nụ cười là tối về có thể tương tư ngay. Chúng tôi quen nhau cũng đơn giản như thế. Nhìn thấy cô ấy làm việc ngoài ruộng, thấy mến mến, tôi hỏi bạn tù, xin địa chỉ cô ấy, thế là tôi viết thư làm quen, thư đi thư lại một thời gian thì chúng tôi yêu nhau. Tình yêu trong trại đơn giản lắm, không lãng mạn, không màu mè. Chúng tôi viết thư động viên nhau, tâm sự với nhau về hoàn cảnh, về số phận của mình. Thỉnh thoảng, để thể hiện sự quan tâm của mình, tôi gửi cô ấy gói mì tôm, lãng mạn hơn thì gửi tặng cô ấy những bức chân dung cô ấy mà tôi vẽ trong những lúc nhàn rỗi, vì tôi cũng có đôi chút năng khiếu vẽ vời.

VN88

Viết một bình luận