VN88 VN88

Trói cô giáo rồi đụ các kiểu mà mình yêu thích

“Im mày sợ thì trốn đi “ Tèo nạt bạn
Đô quay đầu nhìn thằng bạn rồi nhanh chân lỉnh thẳng vào bụi cây gần đó nó núp thật kỹ chỉ ló ra hai con mắt

Chiếc xe chở cô Phương chầm chậm chạy tới khi cách Tèo chừng khoảng 2 m thì dừng lại. Trong chỗ núp Đô căng mắt nhìn ra nó thấy cô Phương xuống xe lại gần chỗ Tèo hai người nói gì với nhau xong đó cô Phương quay lại chỗ xe máy nhưng không đi tiếp mà dắt xe đi theo Tèo hai người khuất sau chỗ khuất. Đô không nén nổi sự tò mò nó lặng lẽ luồn đến nơi để nhìn cho rõ mặc dù đã lờ mờ đoán ra nhưng nó vẫn bất ngờ vì những gì mình nhìn thấy. Sau một bụi cây rậm rạp cô Phương ngồi trên yên xe máy hai chân thả hờ hững xuống đất chiếc váy dài lùng bùng một thân hình bên trong rồi từ đó ló ra một cái đầu, không khó để Đô nhận ra là Tèo. Nó thấy mặt thằng bạn tươi rói, Tèo cầm trên tay chiếc quần lót màu trắng của cô Phương nó quẳng chiếc quần xuống đất rồi sau đó lại chui tọt vào trong váy cô Phương. Cô Phương có vẻ ngượng nên cố cúi xuông nhặt lấy chiếc quần lót nhét vào chiếc túi mang bên người. Hai người làm như thế lâu lắm hình nấp gần đó Đô cảm giác thời gian như cả tiếng đồng hồ rồi phía trên đường có tiếng còi xe rất gắt. Cô Phương vội vã khép tà váy hớt hơ hớt hải dắt xe đi mất Tèo ngồi thừ một chỗ mắt ngơ ngác nhìn trông rất buồn cười
Đô bò ra khỏi chỗ nấp lại chỗ thằng bạn vỗ vai thằng bạn Tèo quay lại nhìn Đô có vẻ nó mất hồn mất vía. Đột nhiên hai đứa cùng phá lên cười ha hả cực kỳ vui vẻ
“Mày có biết lúc nãy trước khi đi bà ấy nói gì với tao không “ Tèo nén cười nói
“Gì thế “ Đô tò mò hỏi
“Bà ấy hẹn tao tối nay đến nhà “
“Nhất mày rôi tao theo với nhé, cấm bỏ rơi bạn bè “ Đô đe
“Bỏ thế nào được “ Tèo vỗ ngực nói “Nhưng phải tế nhị một chút “
“Chuyện này thì phải nhờ mày sắp xếp thôi”
“Vậy thì mày phải làm thế này. . . . . thế này. . . . . . . . ”Tèo ghé tai thằng bạn nói nhỏ vài câu Đô gật đầu lia lịa sau đó hai thằng chia tay nhau mỗi đưa đi một ngả

Theo lời Tèo Đô tạt qua nhà một lát ăn qua loa bát cơm rồi leo lên kêu mệt leo lên giường ngủ sớm. Mọi người trong nhà nó chả ai thắc mắc gì cả họ còn bận nhiều viêc khác. Lợi dụng lúc không ai để ý Đô lẻn ra khỏi nhà sau khi phủ chăn lên gối để cho có ai nhìn thấy cũng tưởng nó còn ngủ trong nhà

Đô gặp Tèo tại gốc đa đầu làng hai thằng đều có vẻ rất phấn khích
“Mày đi trước đi, tao đến ngay“ Tèo dặn bạn
“Được rồi “ Đô không chờ ai nhắc thêm đã phóng đi luôn
Đã quá quen đường nên nó nhanh chóng tìm được nhà cô Phương, nhớ lời Tèo dặn nó nấp kín chờ đợi
Chỉ một lúc sau là thằng bạn nó đến trông rất phởn vừa đi vừa huýt sáo. Cũng tự nhiên như là ông chủ Tèo đoàng hoàng bấm chuống. Bấm xong Tèo quay lại chỗ Đô nấp hất hàm, nhận được ám hiệu Đô băng khỏi chỗ nấp vòng lại sau nhà. Bức tường phía đó khá thấp nó trèo một cái là qua
. Vào trong nhà rồi Đô nhanh chóng theo đường cũ lên gác vào phòng ngủ chui xuống dưới gầm giường. Trong này toàn bụi lại muỗi nhiều nhưng nó ngại gì
Với đôi tai thính Đô nghe thấy dưới nhà có những tiếng thầm thì nho nhỏ, nó đang phẩy tay đuổi mấy con muỗi thì cánh cửa mở ra, sau đó ánh đèn trong phòng vụt tắt

VN88

Viết một bình luận