Mắc xong bộ đồ lót lên dây Phương lại quay lại tiếp tục gội đầu cho Tèo. Cặp vú bánh dày lúc lắc trước mắt thằng bé, Đô cảm thấy ghen tỵ với bạn, bực mình lại sẵn có ca nước lạnh trong tay nó tạt mạnh vào Tèo. Đang lim dim mắt bị hứng trọn ca nước lạnh vào người Tèo nhảy dựng lên vô tình bàn tay cô Phương tuột xuống chạm vào con cu thằng bé
“Ơ “ Phương đỏ mặt ngước lên nhìn Tèo nhưng tay cô vẫn đặt ở cu thằng bé, Tèo cũng ngơ ngác nhìn Phương. Con cu Tèo trong tay Phương cứ mỗi lúc lại to lên nóng dần, không biết từ lúc nào Phương cứ miết tay lên con cu hồng hồng căng cứng từng nhịp một.
“A. . a. . . . . . . . a. . . . . . . . . . a” Không chịu nổi những kích thích liên tục con cu Tèo phun ra một dòng nước đặc sệt may Phương tránh kịp chứ nếu không dính vào mặt rồi
Sau khi xuất xong Tèo rũ người xuống vì mệt nó thuề thào nói
“Thích quá cô ơi“
“Thế à “ Phương trả lời giọng cố giấu đi chút bối rối
“Tay cô sờ vào cu em thích thật” Tèo bô bô
“Cô sờ cho em nữa đi “ Đô sấn sổ bước tới giương con cu nó ra
Phương lúng túng quay mặt đi tránh nhìn trực tiếp vào con cu thẳng căng của đứa học sinh, tay cô từ từ nắm lấy con cặc thứ hai sục nhè nhè
Giống như Tèo chỉ vài phút sau Đô cũng hết chịu nổi đái tè ra sàn nhà
“Không được nói với ai chuyện này đâu đấy “ Phương đe hai đứa nhỏ cô vội vã mặc lại quần áo
“Vâng ạ” Tèo và Đô mặt hí hứng chúng đồng thanh trả lời
Vì trời vẫn mưa ngày càng nặng hạt nên Tèo, Đô phải nghỉ lại nhà cô giáo, Phương nấu cơm cho cả ba người. Thái độ của ba người hơi ngượng ngạo Phương tránh trò chuyện với cả Tèo lẫn Đô chúng cũng nín lặng vẻ sờ sợ
Đến giờ ngủ Phương xếp mấy cái mền xuống đất Tèo và Đô chỉ cần vài phút là ngáy o. . . . o. Phương nhìn chúng mỉm cười cô lên phòng gọi cho chồng
“Chào em “ Giọng nói quen thuộc vọng đến
“Anh yêu, anh có khỏe không “ Phương hỏi chồng
“Bận lắm em ạ. Công việc của anh dao này. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ” Không chờ cô hỏi đầu dây bên kia đã tuôn một tràng những chuyện về những chuyện buôn bán. Phương nghe mà chả hiểu gì cả
“Bao giờ anh lên thăm em “ Bằng một nỗ lực đáng ngạc nhiện Phương ngắt lời chồng
“Ờ chuyện đó. . . . . . . . . anh sẽ lên sớm thôi” Chồng Phương ầm ừ
“Bao giờ vậy anh “ Phương nài nỉ hỏi
“Để sang tháng đi công viêc. . . . . . . . ”
“Cạch “ Phương gác máy trước khi cô nghe hết câu trả lời, cô đã quá biết cái kiểu ỡm ờ của chồng. Anh ấy thì chỉ có biết công việc thôi, cảm thấy bức bối nóng nực khó chịu Phương với tay lên bàn cầm lấy chai nước tu một hơi. Nhưng chai nước gần như rỗng không chỉ có một ít cặn ở đáy chai Phương chặc lưỡi bước khỏi giường xuống dưới nhà tìm nước uống. Chiếc tủ lạnh duy nhất trong nhà Phương được đặt ở phòng khách nơi Tèo và Đô ngủ.
Đang dò dẫm trong bóng tôi thì Phương đá phải một cái gì mềm mềm
“Úi da” Một tiếng kêu nhỏ nhỏ phát ra
“Ai vậy, Tèo phải không “ Phương hỏi nhỏ
“Em đây ạ “ Tèo nhận ra giọng cô giáo nó
“Sao lại nằm ở đây “