Đô bịt mồm để khỏi phá lên cười nó nghĩ thầm trong bụng cái thằng đến là quê suốt ngày chỉ biết cày với cuốc, nó vạch quần ra ngồi sục cặc một mình chả mấy chốc con cu Đô lại hùng dũng ngỏng lên.
Những tiếng bì bạch thở hì hục, hổn hển vọng xuống khiến cho Đô cảm thấy một phút cũng kéo dài như cả năm trời không biết thằng Tèo ăn cái gì mà khỏe thế không biết. Đô tiếc lúc nãy mình ra nhanh thế để bây giờ thằng chó đó nó hưởng hết, con cu nó mỗi lúc lại thêm căng tức, chịu không nổi nữa rồi ra thôi.
Đô luồn ra ngoài êm ru mắt đã quen với bóng tôi nó nhận ra trên giường có hai bóng đen dính sát vào nhau. Một cảnh chỉ có trong phim hiện ra trước mắt Đô cô Phương đang cưỡi trên bụng thằng Tèo nhún lên nhún xuống, xem ra thằng bạn nó khỏe thật, bà giáo này hèn ra cũng phải 50 ký thế mà vẫn chịu được. Vì quay lưng lại phía Đô cộng thêm với trong phòng tối mò nên Phương không nhận ra sự có mặt của nó.
Êm ru không một tiếng động nó lại gần chiếc giường gần đến nỗi nó ngửi thấy mùi mồ hôi trộn với thứ mùi gì rất lạ nói hơi ngai ngái khai khai từ người cô Phương. Chờ lúc cô Phương ưỡn người về phía trước Đô vòng tay bóp vào một bên vú căng tròn trắng nõn trong bóng tối
“Ư. . . . . . ” Đang nhún nhảy đều đặn trên bụng thằng nhỏ cả người Phương khẽ giật nhẹ khi sự đụng chạm diễn ra
Đô nắn vần vò cặp vú Phương như muốn bóp nhuyễn nhừ ra, nó thích thú nhận thấy khi bóp nhanh thì Phương nhún nhanh hơn khi bóp chậm cô giáo nó cũng địt chậm hơn.
Sờ vú mãi cũng chán Đô chuyển sang bóp mông, quả là giá thành phố có khác chỗ nào cũng đáng tiền cả. So với đôi vú thây lẩy thì cặp mông cô giáo Phương cũng nảy nở chẳng kém gì, bóp mông có cái thích là mỗi khi hứng lên nó lại vỗ dánh đét một cái. Sau đó nhìn Phương ưỡn người ra như bị điện giật. Vỗ đến cái thứ 5 thì nó không kìm nổi phá lên cười ha ha
“Ai đó “ giọng Phương nghe có sự kinh ngạc pha lẫn hoảng hốt
Bỏ mẹ lộ rồi Đô chỉ kịp nghĩ đến rồi nó vội xốc lại quần lần mò ra phía cửa phía giường có tiếng lịch kịch rồi giọng của Tèo nghe đầy sợ sệt
“Là em mà cô không có ai đâu ‘
“Không phải “
Đêm tối bây giờ lại chở thanh khó khăn đối với Đô nó vấp phải mớ quần áo của Tèo và cô Phương trên sàn nhà té chổng kềnh. Chưa kịp ngồi dậy thì đèn bật sáng thôi xong
“ A. . . . . . . . ” May mà Phương kịp bịt miệng lại nếu không cô sẽ đánh thức nửa thị trấn dậy
“Là Đô. . Đô phải không sao em lại ở đây “
“Em. . . . . . . ” Vẫn ngồi trên sàn Đô lúng tung không trả lời nó ngước mắt lên, trên giường cô Phương đang vôi vã quấn chiếc chăn che đi thân thể lõa lồ
“Thằng Tèo nó rủ em đến đây nó bảo. . . . . . . . . . . . “ Đô chợt nghĩ ra cách trả lời
“Em không rủ nó đâu tự nó đến đấy “ Tèo vội va chối phăng
“Bảo gì “ Phương lườm Tèo hỏi trực tiếp Đô
“Nó bảo em chờ dưới gầm giường chờ lúc nó xong thì lên. . . . . . ” Đô đổ hết tội lên đầu thằng bạn
“Thế lúc nãy chính em chứ không phải Tèo à”
“Em mới chỉ làm một lần thôi” Đô trả lời thành thực
Nghe Đô nói Phương thấy lo lo chuyện này mà lộ ra ngoài thì thật là gay tai tiếng lắm cái thị xã nhỏ bé này chuyện gì cũng ầm ĩ được. Với Tèo cô cũng định vui vẻ với nó có vài lần thôi không ngờ thằng nhóc kéo thêm cả bạn thế này
Thấy cô giáo không nói gì Đô dợm chân định chuồn mới bước được vài bước nó đã bị Phương gọi giật lại
“Dừng lại em định đi đâu thế “
“Dạ em về ạ”