VN88 VN88

Trên biển cả thì cởi quần lót ra đi em

Tren bien ca thi coi quan lot ra di em
Lúc đó lại đang giữa tháng 3 nên chắc chắn là trời sẽ không đổ mưa để cho mình hứng nước. May sao, ghe chúng tôi gặp một tàu đánh cá Thái gốc Hoạ Có lẽ vì họ là người gốc Hoa nên không ra tay cướp bóc hãm hiếp như tôi nghe kể khi đến trại. Tuy nhiên, thấy hoàn cảnh chúng tôi bi đát họ cũng nổi máu lợi dụng. Họ hứa sẽ sửa máy cho chúng tôi và kéo tàu chúng tôi vào gần hải phận Mã Lai. Ngược lại, họ xin một cô gái đẹp. Họ hứa sẽ đói đãi tử tế với cô gái và sẽ đưa vào trại tị nạn sau khi cô ta giúp họ giải quyết sinh lý sau những ngày lênh đênh trên biển cả. Trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh đó, chủ tàu của chúng tôi đành ưng thuận. Chỉ có điều phụ nữ nào sẽ chịu tình nguyện hy sinh để cứu đồng bào đây. Cuối cùng, mọi người đồng ý là để chủ tàu Thái qua chọn.

coi quan lot ra di em
Ai xui thì chịụ Chủ tàu Thái là một người đàn ông chừng ngoài bốn mươi, tướng tá vạm vỡ, phương phi. Ông ta nhìn có vẻ dễ mến chứ không ghê gớm như tôi nghe kể về bọn hải tặc Tháị Ông ta đi rảo một vòng trên boong tàu rồi xuống hầm. Lúc ấy, mẹ tôi tìm cách cúi mặt xuống và núp vào sau lưng những người khác. Nếu nói về sắc đẹp thì mẹ tôi đẹp nhất ghe là cái chắc. Hồi còn đi học bà đã từng được mệnh danh là hoa khôi trường Y-Khoạ Năm đó mẹ tôi mới 33 tuổi, chỉ có một đứa con duy nhất. Người mẹ tôi cao thanh nhã, da trắng hồng, mắt to long lanh, chân mày đậm, mũi dọc dừa, và mái tóc mềm mại để dài ngang vaị Quả đúng như tôi dự đoán, chủ tàu Thái nhìn mẹ tôi mĩm cười rồi nắm tay kéo bà đị Mẹ tôi mặt tái mét nhưng không l vẻ kinh sơ.. Bà ngần ngại một chút rồi thu hết bình tĩnh đứng lên chịu hi sinh để cứu mọi người, trong đó có tôị Bà chỉ tay về phía tôi và xin cho tôi được đi theo bà qua tàu Tháị Ông chủ tàu Thái mĩm cười xoa đàu tôi rồi gật đầu.

VN88

Viết một bình luận