Những tuần kế tiếp đó Thiện không được về phép vì tình hình chiến sự leo thang và lệnh cấm trại đã được ban hành trên toàn quốc . Tuy không về được nhưng tuần nào tôi cũng nhận được thư của Thiện, ôi những lá thư tràng giang đại hải vơí lời lẽ nhơ thương ngất trời đã làm tôi cảm động khôn cùng, Nhận được thêm khoảng năm sáu lá thư nữa thì Thiện báo tin là anh sẽ được về phép thưởng ñặc biệt hai ngày Cũng như lần trtióc tôi đã đón Thiện tại bến xe . Lần này Thiện không mặc đồ lính nữa mà mặc đồ dân sự trông thật nhẹ nhàng thoải mái. Nhìn đầu tóc cắt ngắn vôi nưôc da xạm đen đày nam tính của Thiện, tôi thấy anh mạnh mẽ và hấp dẫn hơn xưa nhiều. Như đã chờ sẵn bao giờ, đôi tay rắn chắc của Thiện đã tìm lấy bàn tay tôi trong nỗi xúc động tận cùng, toàn thân tôi run lên khi môi Thiện hôn nhẹ vội vã trên má tôi.
Không lòng vòng trong thành phố như lần trước nữa, lần này anh đã dẫn tôi về thăm ba má anh ở dưôi quận, xe lam chạy gần cả tiếng mới tôi nơi. Ba má và các em của Thiện đã đón tiếp tôi thật niềm nở. Bữa cớm nhà vườn vởi cá chép lưới ngay trong ao nhà chiên béo ngậy, vôi gỏi gà tươi bóprau răm, vôi canh bầu trên giàn mới hái xuống nấu với tép đã làm cho tôi và Thiện ăn say mê quên cả thở. Vừa buông dũa xuống thằng em của Thiện đã bưng ra hai ly nưôc dừa tươi môi chặt ngoài vườn vào làm cho bụng tôi no nóc đi không muốn nổi.
Khoảng bốn giò chiều thì tựi tôi từ giã ra về. Trtlớc khi ra khỏi nhà, ba má Thiện còn gởi tôi một giỏ mận để về biếu chú thím tôi. Xe lam rời quận đa khá xa mà tôi còn thấy mấy đứa em Thiện đứng ờ bến xe trông theo.
Về tôi thành phố trời đã nhá nhem tối, sợ chú thím tôi chờ nên Thiện vội đưa tôi về nhà ngay, trước khi chia tay, Thiện đã cầm tay tôi khá lâu và nói trong vội vã:
– Tối nay đừng gài cứa sổ phòng nghe em, anh sẽ sang nói với em chuyện này…
Nói vừa dứt câu Thiện không đợi tôi trả lời đã vội quay lưng bưôc lẹ vào xóm. Đứng tần ngần một lúc lâu tôi môi lấy lại được bình thản, mờ cửa rào vào nhà.
Ngồi chờ sẵn ở phòng khảch, sau một cái nhìn đầy vẻ nghiêm khắc, chú tôi nói:
– Sao hôm nay con đi đâu cả ngày vậy Mến?
Tôi ấp úng mất mấy giây mới vuột miệng trả lời được:
– Dạ thưa chú, hôm nay lôp con có tổ chức đi thăm chiến sĩ của Sư đoàn 9 mới về dưỡng quân nên con về hơi trễ.
Nói dứt câu tôi thấy nhẹ hẳn người, nhìn qua thấy chú tôi có vẻ không còn hỏi gì ntĩa tôi bèn lặng lẽ rút êm về phòng.
Sau khi cời bỏ hết quần áo tôi vội chạy vào nhà tắm, nưởc mát chảy trên tóc lần xuống da thịt gây cho tôi một cảm giác nhẹ nhõm thoải mái vô cùng. Cả một ngày đi xa, cả bao nhiêu tiếng ngồi xe lam trên những con dường ổ gà lồi lõm phút chốc đã như không còn một chút nào vưông víu trên thân thể tôi nữa.
Tắm xong thì ngoài trời đã tối mịt. Khi đứng trước kiếng chải tóc, nhìn xuống ngực thấy những hạt nưởc thấm ra vải áo trắng làm lộ ra hai cái vú căng cứng tôi bỗng giật mình và suy nghĩ không lẽ chỉ mới vài tháng nay tù khi có bàn tay mò mày của Thiện mà ngực tôi đã mau nở nang như vậy sao? Đang suy nghĩ miên man về những thay đổi của cơ thể mình thì có tiếng lục cục ngoài cửa sổ, chưa kịp phản úng gì cả thì Thiện đã xuất hiện, thấy tôi có vẻ lúng túng lo sợ, Thiện vội nhay qua cửa sổ đến sát bên tôi nắm tay trấn an:
– Mến đừng sợ, anh nói chuyện với em một chút rồi anh về ngay mà…