VN88 VN88

Trai làng chơi gái quê bên vệ sông vắng

Ở trong nhà Thu tới chín giờ hơn tôi mới ra bến xe. Đợi chùng đâu nửa tiếng thì chuyến xe đò thứ nhất từ Sàigòn về tôi bến. Thiện là người khách đầu tiên nhảy xuống xe.

Trong bộ đồ trận giày bốt đờ sô người Thiện trông hùng dũng hẳn ra. Nưôc da Thiện tuy hơi đen nhưng chính nhờ vậy mà nhìn Thiện rắn rỏi, cứng cáp hơn tnlởc nhiều. Nhanh như chớp chỉ sau ba bước nhảy là Thiện đã cầm chặt lấy hai bàn tay tôi và nói trong hơi thở:
– Mến khỏe không? Nhớ em quá chùng? Trời ơi ba tháng san mà dài quá ?

Trống ngực tôi đánh thình thình, mắt mờ thao láo ra nhìn Thiện mà không nói được lời nào. Nỗi mừng vui gặp lại nhau quá lôn đã làm cho tôi choáng ngợp. Sau vài phút quýnh quáng, Thiện như lấy lại được bình tĩnh anh lên tiếng:
– Thôi bây giờ tụi mình đi chơi đi, anh chỉ còn có bốn năm giờ phép nữa thôi, chiều ba giờ là anh phải lên xe đò về trường rồi, lạng quạng trễ phép là bị phạt chết.

Tôi giao xe đạp cho Thiện không nói lời nào riu ríu theo anh. Ra tôi đường Thiện hỏi tôi:
– Bây giờ mình đi đâu vậy Mến? Em có đói bụng không? Mình ghé quán bún bà Ba ăn nghe em. Nghe tớl quán bà Ba tôi hơi ngại vì quán này chú thím tôi thưòng hay ghé ăn lắm, vô phl.iởc hai đứa đang ngồi mà gặp ông bà bước vô thì biết ăn nói làm sao, nghĩ vậy nên tôi vọi lên tiếng:
– Mình đi quán khác đi anh, Em không thích quán bá Ba, vào đó dễ gặp nhiều người quen lắm.

Sau một hồi suy tính tụi tôi quyết định đi ăn ở tiệm hủ tiếu ba Tàu ở mé sông. Thiện chở tôi tởi nơi thì thấy tiệm khá đông khách chẳng còn bàn nào trống, may mắn tụi tôi vừa bước vô tiệm là có khách ngồi ờ bàn mé sông vừa đứng dậy, lẹ làng Thiện xề đít chiếm chỗ ngay, đưa tay kéo ghể cho tôi ngồi, anh vừa cười vừa nói:
– Mình phải chiếm mục tiêu ngay, chậm chân là thất bại.
Suốt nửa tiếng ngồi trong tiệm Thiện đã ăn uống thật mạnh và luôn miệng nói hết chuyện này qua chuyện khác tạo một không khí vui tươi cho hai đứa.

Ở quán hủ tiếu ra Thiện đề nghị lên chùa Vạn Phưôc ở bên triền đồi Long Hội chơi, Thiẹn nói:
– Mình lên chùa Vạn Phước lạy Phật phù hộ cho tụi mình sởm được sum hợp, với lại anh thấy ờ trên chùa vắng vẻ tụi mình có khung cảnh để ngồi tâm sự

Hai đứa đã ngồi bên nhau dưởi gốc cây mận sau chùa nói chuyện trời trăng hằng giờ chẳng biết chán. Thiện đã kể cho tôi nghe những nỗi vất vả trong quân trtlờng, đã nói cho tôi nghe nỗi nhó nhung quay quắt của anh trong những ngày xa cách nhau. Thiện đã hôn tôi nồng nàn, tay Thiện đã mân mê xoa nắn khắp người tôi, hai đứa đã quấn vào nhau mà say đắm chẳng còn biết gì tới thời gian và không gian nữa. Tôi khi bừng tỉnh thì dã tới giờ Thiện phải trờ về quân tnlờng. Khi đứng dậy ra về nhìn lại quần áo hai đứa mới giật mình vì nó đã quá bèo nhèo nhăn nhúm nhìn thật thảm hại. Chuyến xe đò chót rời bến xe tỉnh đã đưa Thịên trờ lại quân tnlờng vào lúc ba giờ nlỡi chiều. Tôi đứng nhìn theo cho đến khi chuyến xe đò mất hút sau những lũy tre làng xa xa mói ra về.

VN88

Viết một bình luận