VN88 VN88

Trai làng chơi gái quê bên vệ sông vắng

Từ đó tới giờ chỉ đứng xa nhìn ông tướng chứ chưa bao giờ được đối diện thật gần như bây giờ, tôi có nhận xét ông tưởng cũng dễ thương và có nhiều nét oai dũng đầy hấp dẫn. So vởi những người cùng trạc tuổi ông như chú Tư tôi, ông Vạn Lý thì ông hơn hẳn mấy người kia, nhìn ông vẫn còn nhưng nét trẻ trung trai tráng và nhất là nét hào hùng trên gương mặt cũng như phong cách đi đứng ăn nói.

Đứng nói chuyện một hồi ông tưông rủ tôi ra ngoài hành lang câu lạc bộ cho mát và cuối cùng ông rủ tôi về văn phòng của ông ở bộ chỉ huy. Đích thân ông lái xe gắn sao tưởng chờ tôi đi. Xe vừa ngừng trước văn phòng đã thấy lính trực chạy ra đón. Ông tưóng ra lệnh nho nhỏ gì dó cho lính trực chỉ chừng vài chục phút sau thì anh ta bưng vào một mâm cháo gà nóng bổc khói và một chai rượu.

Ông tưởng mời tôi ăn cháo và uống nlợu, tôi từ chối không uống nhưng ông nói uống chút cho vui, nể ông tôi cũng nhắp chút đỉnh và men rượu đã thạt sự làm người tôi nóng lên hai má bừng bừng làm cho tôi hừng chí lên rồi không kềm được tôi đã làm luôn hết một ly.

Khi đó thật sự tôi đã không còn kiềm chế được tôi nữa và ông tưông đã đưa tôi vào cơn sóng tình mê đắm. Căn phòng nhỏ ngay sau văn phòng làm việc của ông đã là bái chiến tniòng bất phân thắng bại giữa tôi và ông tưởng.

Tôi gần sáng ông tưông gọi lính tnic vào đưa tôi về Tnlôc khi chia tay ông đưa cho tôi một phong bì lởn giày cộm, ông nói:
– Tôi gửi em chút quà, chừng nào có việc gì cần tới tôi em cứ gọi tôi sẽ sẵn sàng giúp đỡ.

Tôi nhìn ông định nói lời từ giã thì xe đã đậu trước cửa nổ máy chò. Gật đầu chào ông tôi bước ra xe mà trong lòng thấy nao nao khó tả.

Một buổi sáng Chủ nhật tôi dang phụ thím Tư lo nấu cơm dưới bếp thì nghe tiếng lao xao cười nói ngoài cửa, nghe kỹ thì thấy có giọng bà bầu Ngọc. Không biết thích chí chuyện gì mà chú Tư, bà bầu Ngọc, soạn giả Vạn Lý nói chuyện thật vui vẻ, tiếng cười vang lồng lộng vào tận trong nhà. Tôi còn lừng chừng chưa biết tính sao thì nghe giọng chú Tư gọi:
– Mến ơi lên đây chú biểu…
Tôi chưa kịp buông tô cháo xuống thì thím Tư đã hối:
– Lẹ lên kìa con, chú Tư kêu con đó, chắc họ muốn con hát đó.
Lật đật vuốt lại mái tóc bưóc ra phòng khách chưa kịp chào mọi người thì chú Tư đã nói:
– Bà bầu Ngọc nói bà đang tính cho tập tuồng mới, trong vở này có một vai vừa cho con lắm. Hôm nay soạn giả Vạn Lý sẽ đưa kịch bản cho con học tnlớc, tháng sau khi đoàn trờ lại sẽ cho con diễn thừ, nếu được bà sẽ nhận con vào đoàn.

Tôi biết mình hát hay, nhưng không nghĩ người ta sẽ nhận mình vào đoàn sôm như vầy nên hơi bất ngờ, mặt cứ ngó ra, chú Tư lại lên tiếng:
– Sao không cảm ơn bà bầu Ngọc vôi chú Vạn Lý đi còn dứng chết trân đó con.
Chú Vạn Lý đưa cho tôi cuốn tuồng và ân cần dặn dò:
– Con ráng dò cho kỹ tuồng tích, nếu có gì thắc mắc thì nhắn chú, còn không thì nhờ chú Tư con chỉ vẽ cho, ráng lên nghe con, chú hy vọng con sẽ thành công.

VN88

Viết một bình luận