VN88 VN88

Trai làng chơi gái quê bên vệ sông vắng

Nghe câu nhận xét có vẻ rẻ rúng pha lẫn chút khi thường nghệ sĩ của bà bầu Ngọc tôi cảm thấy bực mình, mất hứng chẳng muổn ca chút nào hết. Thấy tôi lựng khựng mặt không vui, Lý Bình Vân hiểu ý anh khuyến khích tôi bằng dôi mắt đầy thông cảm. Trong khi đó chú Tư tôi chẳng để ý gì cả, ông cứ cắm đầu đờn rồi nhìn về phía tôi ra hiệu biểu vô. Tôi miễn cưỡng ca hết bài rồi xin lỗi mọi người vào nhà trong với lý do tôi đau đầu vì mới đi về nên ca không nổi. Chú Tư có vẻ bực mình, ông nhìn tôi với ánh mảt không vui. Thấy không khí có vẻ thiếu hào hứng ông Vạn Lý bèn đứng dậy từ giã ra về. Ông nói:
– Thôi hôm nay nếu cháu Mến mệt thì đi nghỉ đi, để hôm khác có dịp thì sẽ ca nhiều hơn.
Nói xong ông đứng dậy cáo từ ra về.
Khi khách đi hết rồi chú Tư gọi tôi ra dũa:
– Bữa nay sao con lạ kỳ vậy Mến, con có biết con làm vậy là bà bàu và soạn giả Vạn Lý sẽ buồn không ?
giây lát nhưng trấn tĩnh lại ngay vòng tay ôm Thiện và khẽ hỏi:
Anh về hồi nào sao không cho em biết?
Thiện lơi vòng tay nhìn tôi ngây dại nói:
– Anh về hồi chiều nhưng phải đợi tối mới tới, sợ đến sóm chú thím Tư để ý làm sao mà vào thăm em giờ này được.

Tôi nhìn kỹ thấy Thiện khác xưa nhiều lắm, bây giờ nhìn anh rắn rỏi da xạm đen phong trần, tóc húi cua nhìn thật mạnh mẽ, khác hẳn những ngày còn học trò. Thiện thấy tôi nhìn anh hơi kỹ thì lên tiếng:
– Anh giờ khác xưa nhiều phải không em? bề ngoài thì vậy đó nhưng trái tim anh thì vẫn như xưa chẳng có gì thay đổi cả….
Nhìn tôi một hồi anh lại tiếp:
– Bây giờ nhìn em đẹp hơn xưa nhiều, em có gì thay dổi trong tình cảm không?
Tôi không trả lời, ngước nhìn Thiện cười và hôn nhẹ trên môi anh. Thiện say đắm hôn trở lại và nói:
– Từ ngày anh xa em cho tới hôm nay tính ra là đúng ba trăm hai mươi ba ngày… em có đếm ngày tháng xa nhau như anh không?
Tôi cười đưa tay lên môi Thiện nói:
– Cái miệng này nói ngọt lắm… anh có chắc là ba trăm hai mươi ba ngày đó anh không có tán tỉnh cô nào hết không? Em nghi lắm, em nghe người ta nói gái miền Trung, nhất là gái Huế đẹp và lãng mạn lắm…anh ở ngoài đó cả năm làm gì không dính…
Thiện ôm chặt tôi hơn cúi xuống hôn nhẹ trên mắt tôi nói:
– Em là bà chúa nghi nghờ, anh xin chịu thua…

Tới đây tay Thiện bắt đầu mò mày trên lưng tôi rồi chuyển tôi trtlôc ngực và từ từ lần xuống dưới… theo với hơi nóng của bàn tay Thiện người tôi cũng nóng rực lên và chúng tôi đã như nhưng con ngựa quen đường lại nhập trận thật tưng bừng hoa lá, Thiện mê mải hôn liếm mò mày thật chi tiết cùng khắp thân thể tôi, anh đã đưa tôi tôi những vùng trời cao nhất trong cơn dục tình và chúng tôi đa ngủ rồi thức rồi nhập trận liên tục cả ba bốn lần cho tôi khi trời hừng sáng Thiện môi ra đi… Ba ngày Thiện về thăm nhà là ba ngày làm rung chuyển căn phòng nhỏ bé của tôi khiến nhiều lần thím Tư đã nghi ngờ gõ cửa đòi vào phòng xem Ngày chia tay Thiện có hỏi ý tôi về chuyện hôn nhân nhưng tôi từ chối với lý do còn lo học hành và còn quá trẻ….Thiện buồn bã ra đi, anh tỏ ra bi quan tnlớc tình hình chiến sự xôi bỏng của chiến trường miền Trung thời đó.

Kể từ sau ngày đó coi như tôi mất hẳn liên lạc với Thiện, chẳng biết anh sổng chết thế nào nữa.

VN88

Viết một bình luận