VN88 VN88

Trai làng chơi gái quê bên vệ sông vắng

Lần đầu tiên nghe tiếng xưng hô anh em giữa thầy và tôi, tôi hơi ngỡ ngàng nhưng qua dó cũng cảm thấy một nỗi sung sướng thật khó tả vì rõ ràng qua cách xưng hô này khoảng cách thầy trò giữa tôi với thầy Khoa đã biến mất và một tình yêu đôi lứa thật sự đã bắt đầu.

Nằm gối đầu lên tay nhau thủ thỉ tâm sự thêm một hồi nữa thì thầy than ntic và rủ tôi cùng đi tắm. Tôi mắc cỡ từ chối:
– Anh tắm trước đi rồi em tắm sau…tắm chung kỳ lắm.
Thầy chẳng nói chắng rằng ngồi dậy kéo tôi lên rồi ẵm tôi thẳng vào buồng tắm, tôi vùng vằng mắc cỡ thì thầy nói:
– Gì đâu mà mắc cỡ, bộ anh chưa thấy gì trong người em hết hay sao mà còn mắc cỡ.
Thầy vặn vòi nưởc phun mạnh vào hai đứa, nước mát làm người tôi tỉnh táo hẳn ra. Thầy lấy xả bông thơm xoa lên khắp người tôi, tay thầy xoa tôi đâu người tôi nhột nhạt ưỡn ẹo theo tôi đó, thấy vậy thầy càng xoa nắn nhiều hơn và cười nói:
– Em làm gì giống con rắn quá vậy, đứng im để anh thoa xà bông cho thơm.
Xoa nắm móc rà thêm một hồi nữa thầy vói tay vặn vòi nưôc để xả xà bông cho sạch rồi quỳ xuống úp mặt trong lồn tôi mà bú mà liếm quanh háng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật đứng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật đứng không muốn nổi nữa phải ôm cứng lấy đầu thầy mà chịu trận.

Lục cục lạc cạc trong phòng tắm chật hẹp thêm một hồi nữa thì thầy tắt nước bồng tôi ra giường rồi leo lên nhồi nhắp tưng bừng, cày đẩy lung tung làm chăn mền đổ tháo vung vãi tứ tung như một bãi chiến trường. Khi thầy ngừng lại thì tôi đã như muốn đứt hơi, tay chân buông thỏng nằm bất doing như người chết rồi…thầy cúi xuống hôn nhẹ trên môi tôi rồi lăn ra ngủ vùi.

Đêm đó tụi tôi đã thức dậy và mây mưa sập giường sập chiếu thêm hai lần nữa. Tới sáng thức giậy trưởc khi chia tay tụi tôi còn điểm tâm thêm một trận mê tơi nữa rồi mới chịu chia tay. Thầy Khoa đi rồi hai ba ngày sau người tôi còn rêm, ê ẩm.., mãi tới năm sáu ngày sau tôi mới trở lại bình thường
Đúng như Bình nói, anh đã giôi thiệu tôi mở màn vởi bài “Người yêu của lính” để tặng ông tướng, dứt bài khán giả vỗ tay tưng bừng, đặc biệt ông tướng là khán giả vỗ tay dài nhất và đã đứng dậy lấy một bông hồng thật đẹp trong bình chưng trước mặt ông đem lại sân khấu tặng tôi. Theo lời yêu cầu của khán giả tôi đã hát thêm tới ba bài nữa mới bước xuống sân khấu. Sau phần đơn ca của tôi là bài song ca của hai nhỏ Thúy và Mừng, hai đứa nó hát bài “Khúc ca ngày mùa” cũng được khán giả thích lắm. Chừng ba bốn tiết mục nữa thì tôi bài đơn ca của “Long đen” anh chàng có giọng thật ấm và có lối hát rất tình cảm nghề nghiệp. Long dứt bài ca đầu khán giả yêu cầu hát tiếp bài “Anh tiền tuyến em hậu phương” hắn lúng túng quay vào sân khấu như cầu cúu tôi, thấy tôi gật đầu hắn giới thiệu tôi ra hát song ca và tụi tôi đã làm khán giả mê say trong màn song ca này. Khi bước vào sân khấu bất chợt Long nắm tay tôi run run nói:
– Mến ơi bồ hát hay quá làm tui dựa hơi cũng được vỗ tay theo…
Tôi nhìn Long với một tia nhìn đầy tình cảm nói:
– Bồ hát hay lắm đó, tui mê giọng bồ, bồ đâu có biết.
Long cảm động sung sướng bóp mạnh tay tôi rồi buông ra đi về phía sau hậu trường.

VN88

Viết một bình luận