Vài giây sau, chừng như đã xong thầy cúi xuống banh chân tôi ra hôn nhẹ trên mòng đóc rồi rướn người lên từ từ đẩy con cặc vào trong lồn tôi. Con cặc của thầy đẩy vô tôi đâu tôi biết đến đó, cảm giác thật kỳ lạ khác với những lần tnlôc nhiều, rõ ràng là nó có gai, nó như cái bàn chải mỏng cào quét chọc vào cừa lồn tôi, cào vào tận trong sâu làm tôi tê mê quíu chân quíu tay lại. Thấy tôi sung sướng tột độ thầy như được thể hừng chí càng chà lết kéo lên kéo xuống, dập ngang dập ngứa làm cho tôi thấy cả mười ông trời, quên hểt cả mắc cở, miệng la bài bải như người mắc chứng lịu sảng….
Cứ tiếp tực vũ bão như vậy không biết bao lâu nữa thì thầy giảm tốc độ dần và ngừng hẳn rồi nằm yên trên bụng tôi mà thờ…. Khi con cặc thầy đã mền nhũn hẳn trong lồn tôi mà cảm giác tê mê hồi nãy vẫn còn âm ỷ thật mạnh mẽ chưa muốn dứt trong tôi…
Nằm ôm nhau thêm một hồi nữa thì ngoài trời đã có vẻ muốn tối nên tôi nhỏm dậy đòi về. Thầy thức dậy tay chân lại mò mày, miệng lại ngậm trên đầu vú mà nút…. cũng muổn tiếp tục lắm nhưng sợ trời tối rồi chú thím tôi lại thắc mắc thì phiền quá nên tôi gỡ tay thầy ra mà nói nhỏ:
-Thầy để em về sớm, mai có gì em sẽ tói nữa… về trễ sợ mai đi không được đó…
Nghe tôi nói vậy thầy lỏng vòng tay ra, cúi xuổng sát mặt tôi và nói:
– Thiệt nghe Mến, mai lại tới nữa nghe, thầy chờ…
Tôi gặt đầu nhẹ mà không trả lời….
Đạp xe ra khỏi nhà thầy thì trời đã bắt đầu nhá nhem. Giờ này trên đường thật đông người qua lại, người nào dáng vẻ cũng như vội vã hổi hả như rượt đuổi với bóng đêm đang đổ xuổng. Tôi cũng đạp khá nhanh, cúi mặt xuống tay lái đạp thẳng đường không dám nhìn ai hết. Lúc đó tôi có cảm tường như mọi người ai cũng biết về chuyện mây mưa của tôi vừa qua và họ đang nhìn tôi soi mói.
Trong ngưòi tôi khi đó môi bắt đầu cảm thấy rêm rêm cùng khắp, không biết là do dư âm của những khoái lạc vừa qua hay là do ảnh hưởng của vụ đụng xe mấy bữa trước.
May quá về tới nhà thì chú Tư chưa về, chỉ có thím Tư đang lục đục dưôi bếp. Thấy tôi vừa bước vào nhà thím Tư lên tiếng:
– Sao về trễ vạy con?
– Dạ con lại nhà con bạn chép bài thiếu của bữa hôm con đi thi hát đó thím Tư. Thím Tư cần con phụ gì không?
– Khỏi, xong hết rồi…con thay đồ rồi ra ăn cơm, chú Tư hôm nay đi nhậu không ăn cơm nhà…
– Cẳng chú Tư cà nhắc vậy mà cũng đi nhậu sao thím.
– Đã cản ổng rồi đó mà ổng đau có nghe! thiệt khổ đã vạy còn xách đờn theo nữa đó… chắc cũng khuya lấm ổng mới về, thôi thím cháu mình ăn đi…
Thím Tư chờ con chút con thay đồ rồi ra ngay… Từ trong phòng bước ra đã thấy thím Tư ngồi sẵn bên mâm cơm bốc khói với những món tôi thích như cá bống kho tiêu, canh cải náu vôi tép bằm. Sẵn đang đói bụng vì ảnh hường của trận đụng độ vừa rồi nên tôi ăn một bụng no nóc, đứng dậy hết muốn nổi luôn.
Buổi tổi hôm đó tôi chẳng rớ tới bài vở gì hết trơn lăn ra mà ngủ như con nít chẳng còn biết gì hết.
Đang say mê vói những cuộc mây mưa sung sướng ngất trời bên thầy Khoa thì một hôm thầy báo là thầy vừa được Bộ giáo dục cấp học bổng cho đi du học úc hai năm về giáo dục. Thầy chỉ còn dạy thêm một tuần nữa là phải về Sàigòn trình diện để khám sức khoẻ và làm thủ tục.