Và từ đó mình chính thức trở thành người phụ nữ trong bóng tối của anh. Mặc dù mình rất hay sang cơ quan anh, nói là bàn chuyện công việc nhưng chỉ lúc nào mình nhớ anh thì sang. Cuộc tình của mình kéo dài hơn 2 năm rồi và tình cảm của anh với mình ngày càng tốt hơn, mặc dù có những lúc giận hờn.
Thực sự nhiều lúc mình muốn dứt ra chia tay nhưng đều không đi đến đâu. Sau những lần mình chia tay, anh đều tìm kiếm, rồi xin lỗi mặc dù anh không có lỗi gì cả. Nhìn bộ dạng của anh mấy ngày không gặp mình không nhẫn tâm. Anh bảo không thể sống được nếu không được gặp mình.
Anh cũng là người rất chu đáo, những dịp lễ tết đều quan tâm và nhắn nhủ cho mình, Valentine cũng tặng hoa cho mình. Năm đầu tiên yêu nhau, ngày lễ anh ấy có tặng mình một cái lắc vàng, mình đã không nhận. Sau đó, mình đã đề nghị ra hàng và đổi cho mình 1 cái lắc bạc.
Gần 3 năm yêu nhau mình không nhận bất kỳ món quà giá trị nào. Vì thế anh biết tính mình nên chỉ tặng những món quà đẹp và chúc mình. Vì anh biết với khả năng của mình thì mình có thể mua mình những thứ ấy, mình không muốn tình cảm liên quan đến vật chất. Mình biết anh ấy chỉ muốn quan tâm đến mình.
Từ khi yêu anh, mình cũng chăm chỉ làm những món bánh ngon. Thi thoảng mình cũng gửi tới cơ quan anh. Vào những dịp sinh nhật anh và con trai anh, mình đều mua quà cho các bé. Bé con nhà anh mình cũng từng gặp (vào dịp cơ quan anh về quê mình du lịch), bé nói chuyện cũng rất dễ thương.
Còn về vợ anh ấy, trong câu chuyện mình cũng không bao giờ thắc mắc, quan tâm vì mình biết mình cũng nên quan tâm. Mặc dù có 1 số lần bực tức anh ấy có kể, mình đều khuyên anh ấy và nói cho anh ấy hiểu tâm lý phụ nữ, mặc dù mình cũng chẳng muốn nói gì vì mình cũng không muốn là người đục nước béo cò.
Và mình cũng không bao giờ động chạm đến chuyện vợ chồng nhà anh ấy. Vì biết mình thiệt thòi nên anh ấy rất thương và luôn muốn bù đắp cho mình. Nhưng mình chỉ quan tâm đến tình cảm của anh ấy.
Thế nên có 1 số chuyến công tác, anh ấy đều sắp xếp để mình đi cùng. Thật sự mình đã rất vui vì anh ấy đã nghĩ cho mình. Anh cũng đã từng về nhà mình chơi, vì mình giới thiệu anh là bạn đồng nghiệp. Anh chững trạc, nói chuyện điềm đạm nên nhà mình rất quý.
Lần nào về nhà mình, anh đều không đeo nhẫn cưới. Mình cũng không thích thế vì nếu thấy anh đeo nhẫn bố mẹ mình sẽ nghĩ ngợi. Mặc dù không bao giờ mình bảo anh tháo nhẫn mà chính anh tự tháo. Anh trông cũng khá trẻ trung nên bố mẹ mình cũng không nghĩ anh đã có gia đình.