Tôi đoán đó là khách quen nên cũng không lấy gì làm lạ. Thế nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là ly trà chưa được uống, nhưng cô ta liền móc túi quần lục mớ tiền lộn xộn, đưa cho bà cụ tờ 20.000 đồng rất lễ phép: “Con gửi u cả tiền nước 2 hôm trước nữa nhé”!
Cô ta ra lấy chiếc xe máy rồi phóng vụt đi, để lại luồng khói loãng dần trong ánh đèn yếu ớt. Sau những câu chuyện mà bà cụ kể lại, tôi mới hay người phụ nữ ấy chính là một một cave chuyên “bám” vỉa hè để sống qua ngày và thỏa mãn những cơn khát thuốc.
Theo lời bà cụ, cô cave này đã xuất hiện và là khách quen của cụ từ hơn 1 năm nay. Cô là một con nghiện, nghề kiếm sống là bán dâm. Cứ mỗi tối, khoảng 21h cô lại đi xe máy ra hàng nước của cụ để nhờ cụ trông giúp, rồi lững thững đi bộ ra đường Giải Phóng. Theo cụ thì cô ta hay đứng trên vỉa hè phía gần ga Giáp Bát để vẫy khách.