VN88 VN88

Tìm dương vật để thỏa cơn thèm khát đàn ông của Phượng

Phượng ngã người xuống tắm khăn, hai tay tréo ra sau ót; phơi bày toàn bộ phần thân thể bóng loáng kem chống nắng, với những đồi núi, khe suối ẩn khuất trong lớp vãi bikini nhỏ xíu, nàng nhắm mắt mơ màng:
– tôi cũng từng quen biết nhiều đàn ông! …nhưng chưa thấy ai thu hút mảnh liệt bằng ảnh….nhìn là
muốn làm thịt liền!
– trời đất! Dâm vừa vừa thôi nhe mẹ!….chừa cho người khác dâm với chứ!…xí!
Cách một bức tường; Trong private room, Những tia nước cực mạnh bắn xối xả lên khắp da thịt của Hiệp làm dịu mát dần cái nóng của nắng như muốn nấu chín đến tận ruột gan, chàng có cảm giác từng lổ chân lông đang xì hơi nóng ra ngoài, và khúc thịt to lớn của Hiệp củng từ từ teo dần dưới đáy quần Speedo; qua cửa sổ trên vách phòng chàng đã nghe được hết những mẩu đối thoại của hai người con gái bên ngoài, chàng lắc đầu cười mĩm…hình như cả bọn đã tụ tập đông đủ bên ngoài.
Xuất thân là con gái nhà giàu, ông nội của Phượng là tay tỷ phú giàu có nhất nhì của Sài Gòn vào thời đệ nhị Cộng Hoà của miền nam Việt Nam. Sau biến cố ba mươi tháng tư năm bẩy mươi lăm; ông nội nàng gom cả gia đình lên tàu bỏ nước ra đi đến miền đất mới. Sau khi ổn định cuộc sống tại Canada; ông nhờ luật sư rút hết tài khoản còn lại bên Swiss Bank, và định cư luôn tại Toronto từ đó. Ba nàng hiện có cổ phần rất lớn trong tập đoàn Estée Lauder chuyên sản xuất mỷ phẩm nổi tiếng, một tập đoàn có nhiều chi nhánh khắp thế giới.

Nàng tốt nghiệp khoa hoá học và hiện là Chemical Engineer làm việc cho một chi nhánh của cha nàng ở Montréal.
Một nghiên cứu mới mẽ và táo bạo của nàng nếu thành công nàng sẽ trở thành người giàu nhất thế giới khi thương vụ của Estée Lauder lên đến tột đỉnh của sự cạnh tranh và có thể đánh bại những đối thủ mạnh như Lancôme, Polo, CK vân vân…. Cho nên không ngần ngại về tiền bạc và công sức miễn sao đạt được mục đích. Và củng chính vì mục đích nầy mà từ một cô gái trưởng giả-học thức Phượng đã trở thành một yêu nữ bạo dâm và độc ác, không biết mình đang đi sai đường.

Nàng có một biệt thự sang trọng trên một hòn đảo tư nhân ngoài khơi nước Honduras. Nơi đó là trung tâm nghiên cứu đề án táo bạo của Phượng, một khối kiến trúc riêng biệt ba chục ngàn square feet, cao ba tầng nằm biệt lập bên cạnh ngôi biệt thư. Nó được xây theo kiểu một hotel ba sao có đầy đủ phòng ốc và tiện nghi hiện đại và một đội ngủ phục vụ gồm mười người nam nữ trẻ trung và khoẽ mạnh. Vì sống trên đảo miền nhiệt đới, Phượng bắt buộc nam nữ chỉ mặt đồ tắm khi làm việc, nam thì Speedo, nữ thì bikini hai mảnh, tất cả phải thật ít vải chỉ đủ che bộ phận sinh dục của hai phái là đủ, Suốt năm trên đảo họ chỉ làm những công việc như một hệ thống điều hành của khách sạn.

Bên đây ngôi biệt thự lộng lẩy, Phượng đứng trên sân thượng quan sát cảnh sinh hoạt của khối nhà ba tầng; hôm nay nàng mặc loại đầm ngắn với lớp vải thật mỏng có thể thấy rỏ hai núm vú màu bánh ít và chiếc quần lòt màu hột gà, vài ngọn gió thổi tung mái tóc của nàng bay bồng bềnh, nàng không buồn vén tóc nhấp nhẹ ly rượu rồi ngó ra vùng biển xanh biết bên dưới.

Một chiếc limousine màu ngọc thạch quẹo vào cổng biệt thự chạy từ từ mất hút dưới hàng cây; tiếng Cell phone vang lên Phượng bắt máy:
_ hello! …I’m speaking, everything ready? ….they’re in the lobby?….OK good, I’m coming down!.

Nàng off phone đặt lên chiếc mâm bạc do gả thanh niên có những bắp thịt cuồng cuộn đứng kế bên, gả mặc duy nhất cái khố mỏng quấn sơ sài quanh hạ bộ với một nút thắc gúc hình cái nơ bên hông phải chỉ cần một cái giật nhẹ là chổ kín được phơi bày. Phượng đưa tay ngắt nhẹ vào đầu vú gả rồi quay lưng đi; gió thổi bật lên để lộ hai cái mông trần bị nắng ăn còn in hình chiếc quần bơi trắng phiếu trên phần thịt ngay kẻ đít là sợi dây thật nhỏ của chiếc quần “thong” chạy từ thắt lưng xuống tới miếng vải che âm vật. bới lại mái tóc nàng đi về hướng thang máy.

Trong phòng khách là đám người bị bịt mắt hai cánh tay trói ngược ra sau, tất cả bốn nam ba nữ còn trẻ tuổi; họ ngồi dồn vào cái sofa hình chử L chờ đợi với cả một nổi hoang mang sợ hãi. Phượng chậm rãi bước đến cái bàn bureau ngồi vào chiếc ghế bằng da đắt tiền liếc mắt về một tên cận vệ ra lệnh:
– Unblindfold ‘em!

Chiếc khăn của người cuối cùng được mở ra tất cả điều thốt lên một tiếng kinh ngạc “Oh! Phượng đây mà!”. Họ chính là những người bạn cùng Phượng đùa giởn ở bãi biển Cuba trong đó có cả Hiệp và Loan, Hiệp lên tiếng:
– Ồ! Tưởng ai thì ra là Phượng!…nè đang chơi trò ú tim với tụi nầy phải không?
– Chơi kiểu nầy giống khủng bố qúa đi, đừng đùa kiểu nầy nửa nhe bà!_ Loan phụ hoạ làm đám đông củng nhốn nháo lên.
– Câm miệng!
Tiếng hét của Phượng làm cả bọn im lặng ngó nhau không hiểu. Nàng tiến về phía Hiệp nâng cằm chàng lên cười nửa miệng:
– nầy anh đẹp trai! Chuyện nầy là thiệt đó!….và bắt đầu hôm nay các người sẽ ở đây tới khi nào thí
nghiệm của tôi thành công thì mới được tự do!
– có nghĩa là you đã bắt cóc chúng tôi? _một người trong bọn hỏi.
Phượng cười thật lớn:
– không phải bắt cóc mà là “mượn tạm xài đỡ” chừng nào xong việc thì cho về! Có hiểu chưa?
– You! …f…dumb bitch!…let me outa here, or I’ll kick your fucking ….
Gả thanh niên chưa dứt lời đã bị cú đấm của một tên cận vệ, ngả bật vào vách kêu hự một tiếng nằm bất động. Phượng quắc mắt nhìn mọi người gầm lên từng tiếng:

VN88

Viết một bình luận