VN88 VN88

Tìm dương vật để thỏa cơn thèm khát đàn ông của Phượng

Chiếc xe băng nhanh trên Gardiner Express, bỏ xa những cao ốc chọc trời tiến về hướng phi trường. Thời tiết tháng bẩy đang toả sức nóng kinh hồn bao trùm thành phố Toronto; mọi người túa ra đường với những y phục mát mẻ, nhất là phái nử điển hình là Loan cô thư ký của Hiệp đang ngồi bên cạnh với chiếc áo thung cột dây và chiếc váy cực ngắn, chỉ một cơn gió nhẹ củng thấy được chiếc quần lót màu hồng nhỏ xíu nằmgiữa hai đùi trắng mịn của nàng. Tuy là thư ký riêng của Hiệp nhưng nàng không thấy bị phân biệt qua cách đối xử của chàng, mà trái lại làm nàng cảm thấy gần gủi hơn trong trái tim Loan dường như đang nẩy nở một tình cảm khó tả đối với nàng chàng là một báo vật duy nhất trong đời nàng; Loan yêu Hiệp không phải vì địa vị của chàng mà chỉ vì bản chất trung trực đầy nam tính của chàng, nàng định có một ngày sẽ thố lộ với Hiệp bằng tất cả tiếng nói chân thành của con tim rồi để tự chàng quyết định.
– nghĩ gì mà ngồi thừ người ra vậy chị? Hay không được khoẻ à? _Hiệp hỏi.
– Đâu có! Nhưng mà để ý chi vậy?…đàn ông gì kỳ quá hà!_Loan cười khẻ.
– Trời ơi! Tội cho tôi quá mà!…xin đừng hiểu lầm nhe…đó chỉ là..
– Thôi được rồi…chọc chút cho vui! …làm gì cuống lên vậy? Thật ra ông củng quan tâm cho người khác quá há?
– Thì đồng nghiệp với nhau mà, không quan tâm cho chị thì cho ai?
– Dử hôn lâu lâu mới nói một câu nghe cải lương khiếp nhỉ?_ nói vậy nhưng Loan đang xúc động trong lòng.
– Trời đất!…chị giỏi có tài ăn hiếp tôi thôi. _chàng cười mỉm.

Thật ra Hiệp củng rất thích Loan, nhưng chưa dám mở lời; vì nổi ám ảnh về những ngày bị tên hèn hạ nào đó đã xúc phạm thân xác chàng khi bị bất tỉnh trong căn phòng dâm loạn, chàng cảm thấy mình như là một con vật bị cống hiến cho những trò vui nhục dục điên cuồng; chàng thề phải có ngày tìm ra tên đê tiện đó để cho hắn một bài học và rữa vết ô nhục nầy thì Hiệp mới cảm thấy nhẹ nhàng, để rồi quên đi mà tạo lại cuộc sống mới. Nhiều lúc ngồi trong một quán cà phê sang trọng chỉ có hai người, nhiều lần chàng muốn nói “will you marry me?” nhưng không đủ can đãm; thôi thì cứ phó mặt cho số phận an bài, chuyện gì đến thì sẽ đến. Tách ra khỏi dòng xe cuồn cuộn, Hiệp rẻ vào Airport Road hướng về Terminal 3, chàng quay qua Loan cười mỉm:
– Chị vào trong phòng chờ đợi trước đi, tôi đi gởi xe nhé!
– Vậy tôi vào trước, thưa ông!
Hiệp nhìn Loan phì cười:
– đã bao lần tôi nói với chị rồi! Đừng xưng hô khách sáo như vậy, chỉ tạo thêm khoảng
cách cho cả hai, cứ kêu tên hoặc gọi bằng anh là được rồi!
– xin lổi chắc tại vì thói quen nghề nghiệp!..thôi vậy để tôi kêu bằng “anh” theo yêu
cầu được chứ?? Nhưng với điều kiện! Không được gọi tôi bằng chị thấy nó già làm sao ấy! ..phải
kêu bằng em hoặc xưng tên với nhau cho trẻ trung hơn, OK?
Chàng nheo mắt cười tươi:
– Dạ, được!…sợ chị ủa quên “em” luôn..thôi vào trong đợi tôi nhé!
– vâng ạ…thưa ông….”anh”! _ nàng nhí nhảnh mở cửa xe bước xuống; cặp mông căng tròn chuyển
động theo từng bước chân của nàng.

Người thiếu nữ chìa tay về phía Hiệp rồi cười tươi như hoa:
– Chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ!
– Xin đại diện cho công ty, tôi xin thành thật cám ơn sự hợp tác cao quý nầy! _ nói đoạn chàng bắt tay người thiếu nữ đại diện cho Estée Lauder và đưa xấp hợp đồng cho Loan có biết đâu đằng sau lưng chàng, ánh mắt của người con gái như đang lột trần truồng thân thể của chàng.
– Xin lổi! Không biết anh có rãnh không?
– Chắc không đến nổi bận cho lắm! Nhưng nếu cô cần gì xin cứ hỏi ạ?
– Lần đầu tiên, tôi đến thành phố nầy nhưng chẳng biết mình nên bắt đầu tham quan ở chổ nào….nếu như anh không phiền thì..???
– Oh! Không sao …tôi xin làm hướng dẫn viên cho cô cả ngày hôm nay được không?
– OK! Vậy cùng rủ cô thư ký xinh đẹp của anh đi chung được không ạ?
Nghe nói đến tên mình Loan quay lại vui vẻ:
– Oh! Rất hân hạnh được cô chíu cố tới nhưng cô thấy đó tôi sắp vùi đầu vào đống giấy
tờ nầy rồi..
Người thiếu nữ bước lại đỡ hộ chồng hồ sơ cho Loan rồi mỉm cười:
– không sao đâu! Hợp đồng vị tất đã hoàn hảo đâu…còn cả tháng trời mới khả thi mà??!
Thấy nét cầu khẩn của cô gái, Hiệp lên tiếng:
– được rồi cô Loan mình củng nên đại diện cho dân Toronto mà chiêu đãi khách mới!
Để đó đi lát về mình làm cũng chưa muộn!
Cô gái quay lại cười bí mật với chàng:
– không ngờ anh đẹp trai nầy cũng biết nịnh đầm ghê chứ hả?!
Một trong vài bạn đồng nghiệp mới chỉ lại cho vài chiêu đó! _ chàng nheo mắt nhìn người thiếu nữ: _ vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây
– Thousand Island! _ cô gái đáp
– ???!!!!! trời!_không ai bảo ai Hiệp và Loan kêu lên thành tiếng.

VN88

Viết một bình luận