VN88 VN88

Tiếp đãi người tình trên chiếc giường cưới của vợ chồng nàng

Lan Anh nằm ngửa trên cái giường cưới của vợ chồng nàng. Lâm nằm sấp ở trên, hai cánh tay của hắn chống cao hai bên. Nàng quặp chân sau lưng hắn, tiếng da thịt đụng chạm bồm bộp kèm theo tiếng lép chép dưới hạ bộ vang lớn trong bóng tối. Nàng để yên cho người tình thưởng thức. Lâm tha hồ thụt cu ra vô, hắn không cần để ý tới nàng, hắn chỉ tập trung vào cái cơn sướng của hắn…

Tiep dai nguoi tinh tren chiec giuong cuoi cua vo chong nang

Đọc truyện 18+ Tiếp đãi người tình trên chiếc giường cưới của vợ chồng nàng

7 giờ tối thứ Năm. Mặt trời đã lặn, còn 1 ngày nữa mới tới weekend mà chưa chi thiên hạ đã rủ nhau đi ăn uống đông đảo sau khi tan sở. Đường phố đông nghẹt xe cộ người đi. Mấy chiếc xe taxi mầu vàng lấn đường bấm còi inh ỏi.

Tôi băng qua đường với mấy thằng bạn làm cùng sở. Cái “job” của tôi bắt buộc mình phải liên tiếp đi công tác xa nhà. Riết thành gặp mặt bạn đồng nghiệp nhiều hơn gặp người yêu. Cả đám bước vô cái quán bar quen thuộc có cái tên rất ư là lãng mạn: “Paper Moon”. Trên bốn bức tường cao, ánh đèn mầu xanh đỏ tím vàng cực kỳ hấp dẫn quyễn rũ khách chơi đêm chiếu sáng trên những bức tượng thần thánh Apollo, Venus của thời La Mã. Tiếng nhạc Techno/House vang thật lớn làm không khí nhộn nhịp.

“Love is a mystery”
“And true love never dies ….”

– “Hảo Tửu” của mày là loại nào? M. hỏi tôi.

– Gin and tonic.

Tôi đứng đợi cạnh quầy bar trong lúc M. loay hoay trả tiền. M. với tay vô túi áo, rút 2 điếu thuốc lá ra khỏi bao, quẹt diêm châm mồi rồi đưa cho tôi một. Nó kéo một hơi dài rồi ngả đầu ra sau, thổi luồn khói lên trần nhà.

– Cái chỗ này có làm mày nhớ tới thời còn độc thân không? Nó quay sang hỏi tôi.

Tôi nhếch mép tính trả lời, vừa lắng tai cố nghe nó nói, vừa mải nhìn đám nam nữ trẻ trung nhẩy nhót trên sàn. Bất thình lình, một cô gái Á Đông, thân mình nhỏ nhắn xinh xẻo, quay mặt sang phía chỗ tôi và M. đang đứng. Người thiếu nữ ấy mỉm một nụ cười duyên, lấy tay hất mái tóc dài đen mượt sang một bên, rồi quay mặt đi nói chuyện tiếp với người bạn trai đang đứng bên cạnh nàng.

Tự nhiên, tôi thấy nguyên cái quán bar tối sầm lại, những động tác ồn ào chung quanh từ từ chậm lại, làm như giây phút thời gian đã đứng yên. Trái tim tôi đập mạnh, tôi chớp mắt nhắm lại nửa giây rồi mở ra trở lại. Cái cử động vô tình của người con gái xa lạ đó đã làm tôi chợt nhớ tới một thế hệ khác…..

Và tôi đang ngồi ở bàn học trong thư viện. Thay vì trời đang tối, ánh nắng nóng nực của buổi trưa đang chiếu sáng qua các cửa sổ rộng rãi của ngôi trường đại học. Không khí thật im lặng ngoài những tiếng lật trang sách sột soạt. Tôi nhìn đồng hồ trên tường, đã hơn 12:30 trưa, sắp tới giờ có lớp.

– Anh làm gì mà trốn trong góc kẹt vậy? Giọng nói dễ thương lớ lớ nửa Nam, nửa Bắc của người con gái vang lên thật êm dịu đằng sau lưng tôi.

– “Hi” em, ồ đâu có gì đâu. Anh sắp có exam, vô đây ôn bài lại một tí thôi đó mà.

– Ôn bài hay ngủ trưa đó? — Lan Anh vừa cười vừa đưa cánh tay nhỏ bé ra đánh nhẹ lên vai tôi — thôi, không đùa với anh nữa đâu, em đi trước đây. Nhớ không được ngủ quên đó nha!

Nàng bỏ đi vô cái hành lang dài ở giữa mấy tủ kệ đựng sách, bước ra hướng cổng. Bất chợt nàng quay mặt lại nhìn tôi, hai tay khoanh trước ngực, ép cuốn tập vào mình. Khuôn mặt xinh xẻo đầy nhan sắc của nàng lúc ấy tươi rói. Nàng nhoẻn môi cười duyên, chưa bao giờ tôi được thấy một nụ cười xinh như vậy. Tôi toét miệng cười đáp lễ. Nàng đưa tay lên, vuốt nhẹ mái tóc dài mịn mà sang một bên. Nàng quay gót bước đi. Tôi không còn tài nào ôn bài vở được nữa. Thân mình nhỏ nhắn, yểu điệu, hồn nhiên ấy đã in hẳn trong trí óc…..

VN88

Viết một bình luận