Thằng Trọng hơi thắc mắc nãy giờ nó chơi hơn cả hai tiếng. Ít ra cũng phải một trăm mấy, sao bữa nay thím Công lại tính rẻ như vậy? Đã thế mặt thím Công lại đỏ ké như con cắc kè bông. Nó móc tiền trong túi ra trả thay đổi cách xưng hô hỏi thím:
– Chị có sốt không ? Sao tui thấy mặt chị bữa nay đỏ kè à!
Nghe thằng Trọng hỏi, mặt thím Công càng đỏ hơn như đứa học trò ăn vụng trong lớp bị thầy cô bắt quả tang.
– Đâu có bịnh gì… Có lẽ trời nóng thôi.
Thằng Trọng không hỏi thêm đút cái bóp vô túi mặc lại áo rồi đi ra cửa. Thím Công nhìn theo cái vai rộng, eo thon của nó mà thèm thuồng. Đầu óc thím làm việc thật nhanh rồi cất tiếng gọi:
– Trọng à, cho chị hỏi chút xíu.
Thằng Trọng đã bước ra đến cửa, nghe tiếng của thím Công gọi bèn quay lại:
– Chị hỏi gì hả chị Công?
– Nghe nói Trọng thường hay đi phụ hồ cho chú sáu. Không biết Trọng có biết sửa chữa mấy cái lặt vặt và quét vôi nhà không vậy?
– Tưởng chuyện gì, quét vôi thì đâu có gì khó đâu chị Công.
– Chị có căn nhà cho mướn ở xóm bên, người ta mới dọn đi chị tính sửa chữa chút đỉnh, quét vôi lại cho mới, đặng dễ cho người mới mướn. Nếu em làm được thì chị mướn em khỏi cần phải kêu chú Sáu.
Thằng Trọng đang hết tiền nghe thím Công hỏi mướn nên nhận lời ngay.
– Được mà, chừng nào chị cần?
– Bây giờ Trọng rảnh không? Để chị dẫn Trọng đến coi thử, rồi tính tiền thù lao luôn thể.
– Rảnh mà.
Thím Công liền quay vào bên dãy nhà trong gọi lớn:
– Dung ơi! Ra coi hàng cho má đi công chuyện chút xíu con.
*
* *
Thím Công mở khoá cửa đưa Trọng vào bên trong. Căn nhà tuy nhỏ nhưng có đủ: tủ, giường, bàn ghế. Thím Công chỉ vào vách tường có nước vôi màu trắng cũ kỹ đã ố vàng:
– Trọng quét vôi cho chị lại toàn bộ căn nhà thành màu xanh lợt nhen.
Nói xong thím Công dẫn Trọng vào sâu bên trong là nhà tắm và nhà bếp được ngăn bằng tấm ván ép. Cái nhà tắm thì thật tang thương, dơ dáy. Với lớp men trắng lát xung quanh cáu bẩn bị bể nhiều chỗ. Đã thế vòi hoa sen bị gãy chỉ còn trơ có cái ống nước
– Trọng lát men rồi thay luôn dùm chị cái vòi hoa sen mới. Cái loại cầm được trên tay nhé.
– Không thành vấn đề.
Thằng Trọng ra vẻ thành thạo ghi ghi chép chép những lời thím Công căn dặn. Nó táy máy lấy tay vặn cái vòi nước. Khiến nước từ trong ống phun vọt ra tung toé. Tuy nhanh tay vặn lại nhưng nó và thím Công cũng bị nước bắn vào người. Thím Công vừa cười vừa mắng:
– Cái ông thợ ” vườn ” này thật đoảng quá!, làm ướt người tôi hết rồi.
Thằng Trọng lúng túng:
– Tui đâu dè nước ở chỗ này mạnh dữ. Xin lỗi chị nhen.
Nói xong câu đó Thằng Trọng mới choáng váng khi thấy cái áo bà ba của thím Công bị nước làm ướt dính sát vào da thịt, ẩn hiện hai bầu vú căng tròn. Thì ra thím Công không mặc xu-cheng. Thấy vẻ mặt thằng Trọng thẫn thờ, thì thím Công cũng đoán ra được nó đang suy nghĩ cái gì trong đầu. Cho nên thím rất khoan khoái và tự tin hẳn lên. Thím dùng tay vuốt chỗ ướt ở trước ngực khiến hai bầu vú của thím tưng tưng theo nhịp vuốt. Con cặc của thằng Trọng liền phồng lên cứng ngắc. Nó liều mạng lên tiếng trớt nhả:
– Ngực chị Công hai, ba lửa mà nhìn còn đã ghê! Đẹp và săn dễ sợ!
Thím Công nghe khen khoái tỷ, làm bộ đưa đẩy:
– Đẹp gì chớ, đâu bằng ai đâu à! Ngực Trọng còn săn chắc hơn của Công nữa đó. Mà thôi đi! Gái già rồi, mà đã gì Trọng ơi!
Thằng Trọng là đứa từng trải, thấy nói nhây mà thím Công không có vẻ gì khó chịu rồi còn ỏng ẹo nói trây trở lại, thì nó hiểu ngay là thím Công đã bật đèn xanh. Nên nó làm tới luôn.
– Thiệt mà chị, tui dòm thấy bộ ngực của chị, là tôi nứng chịu không nổi.
– Xạo không à, đâu cho Công coi thử có thiệt không?