VN88 VN88

Táy máy những chỗ nàng đang ngứa nhất trước khi nhập cuộc

Ông Cường trở về sau gần một tuần lễ họp hành liên miên. Ngọc ra đón ông ở phi trườnng. Nàng vồn vả:
-Anh có mệt không ? Công việc có trôi trải không anh ?
Ông Cường vừa hôn má nàng vừa trả lời:
-Cũng chẳng có gì mệt. Mọi sự êm đẹp ca.
Ông muốn chứng tỏ cho vợ biết là ông vẫn còn sung sức, khỏe mạnh. Chớ thật sự, ở cái tuổi gần 60 của ông, lúc nào mà không mệt. Ngọc dành lái xe đưa ông Cường về nhà. nàng săn đón ông từng chút làm ông cảm động ra mặt. Ở cái tuổi gần đất xa trời như ông Cường mà có được một người vợ trẻ đẹp, hấp dẫn như Ngọc. Lại được nàng tận tình chăm sóc như…..Cha thì làm sao mà ông không mê cho đuơ.c .Trong cuộc sống đang bình thản, tự nhiên người này được người kia chăm lo hơi quá đáng khác thuơ`ng thì hãy coi chừng. Có thể cái sừng sắp sửa lú lên trên đầu mà mình không biết. Hoàn cảnh ông Cường thì đúng như vậỵ Suốt tuần lễ ông họp hành ở Canada thì hầu như Ngọc nằm lì bên phòng Dũng. Một người đàn bà khát tình bên cạnh một gã thanh niên sung sức thì trời có gầm cũng không rời nhaụ Suốt ngày đêm, hai người đắm chìm trong khoái lạc, ái ân. Họ chơi nhau đủ kiểụ Hết ông leo qua tới bà leo lạị Ngọc chơi như để đền bù lại khoảng thời gian đói khát, thèm “thằng em” vừa quạ Nàng nghĩ thầm, phải vắt Dũng cho tới giọt cuối cùng truơ’c khi ông Cuơ`ng trở về mới thôi. Tiếng ông Cường từ phòng khách vọng vô làm Ngọc giật mình, trở về với thực tại:
-Suốt tuần nay anh đi, cưng ở nhà có nhớ anh không?
Ngọc trả lời bằng cái giọng lẳng lơ:
-Nhớ chứ, nhớ mà…thèm nữa.
Ông Cuơ`ng cười độ lượng. Ông thông cảm cho nỗi thiếu thốn của người vợ trẻ :
-Thiếu thì bây giờ…bù lại
Ngọc đùa một câu làm ông đau nhói:
-Sức anh bao nhiêu mà đòị…..bù
Nói xong câu đó, Ngọc cũng thấy hối hận. Đó là cái niềm đau chung của những người cóvợ trẻ. Lẽ ra nàng không nên nói đến. Ông Cường cũng hơi buồn, nhưng làm bộ lơ đi. Vì điều Ngọc nói hoàn toàn đúng:
-Bộ em tưởng anh hết……. xí quách rồi sao?
Ngọc vẫn còn áy náy câu nói khi nãy nên nàng vớt lại:
-Em đâu có biết đuơ.c. Lỡ có bà nào ở bên đó rút hết rồi mới thả anh về thì còn đâu mà cho em.
Ông Cường cảm thấy vui trở lạị Ông nghĩ:” thì ra cô vợ trẻ ghen bóng ghen gió nên nghĩ vậy chứ đâu có chê ông già.” Ông vui vẻ:
-Anh sẽ chứng minh cho em thấy
-Thấy làm sao? Ngọc hỏi lại:
-Thấy là anh thủ tiết để dành cho em.
Vừa nói ông Cường vừa lật ngữa Ngọc ra giường, hung hăn nằm đè lên Ngọc. Ngọc cười rinh rích trong cổ họng, âu yếm nói:
-Từ từ, rách áo em hết bây giờ.
-Ai biểu em hông cởi ra, rách ráng chịụ
Nói vậy nhưng ông vẫn đỡ Ngọc ngồi dậy, hai tay cởi bỏ áo quần nàng với ánh mắt “thành kính”. Mảnh vải cuối cùng nhỏ bằng hai bàn tay vừa rời khỏi bàn chân Ngọc là ông Cường lại vật nàng xuống. Ông dùng hết kinh nghiệm đụ đéo của đời ông ra, quyết làm vừa lòng người vợ trẻ .Suốt tuần ngụp lặn trong thú aí ân với Dũng, gã thanh niên đẹp trai khỏe mạnh, Ngọc đã quá thỏa mãn. Bây giờ phải ráng mà nằm banh càng cho một ông già gần hết xí quách chơi, Ngọc chẳng những không thấy hứng thú mà thiếu điều còn bực mình nữa là khác. Tuy vậy, Ngọc cũng giả bộ oằn oại, rên la, ôm xiết lấy tấm lưng già của ông Cường mà cào cấu như điên dại, làm ông Cường sung sướng đến lịm người. Lòng cảm thấy thương yêu rạt rào người vợ trẻ…..thủy chung.

Dũng vùa ngùng xe, đã thấy Hòa ăn diện thật đẹp mở của bước ra.Chàng bước xuống vòng qua của cho Hòa lên, xong trở vào xe lái đi. Vừa cài thắt lưng an toàn, Hòa quay sang hỏi:
-Anh tính đưa Hòa đi đâu vậy?
Dũng cười cười, hỏi ngược lại:
-Em muốn đi đâu? Hay là….đi xi nê nữa đi.
Hòa đỏ mặt, ngượng chín người. Nàng biết Dũng muốn nói tới cái chuyện lần trước trong rạp hát. Hòa trách yêu:
-Vô duyên, anh muốn đi đâu thì đi, Em hỏng biết đâụAnh rủ mà.
Nghe Hòa nói, Dũng biết ngay là cô nàng đã dám cho ăn thua, Dũng rào đón:
-Muốn đi đâu thì đi phải hôn? Vậy thì hỏng có ý kiến ý cò gi nghe chưạ
Hòa cười duyên:

VN88

Viết một bình luận