Cái chỗ Dung ngứa nhất đang được đụng đến. Quan cứ dùng lưỡi khều nhẹ đầu vú Dung một lúc mới chịu kê miệng ngậm lấy mà nút. Đồng thời bàn tay điêu luyện lại se se đầu vú còn lạị Dung sướng quá rồị Nàng chẳng còn biết gì nữa, cứ việc uốn eó, kêu gù gù trong cổ họng, bờ mông nàng hẩy hẩy lên như bị kiến cắn. Sau một hồi bú vú chán chê, Quan mới chịu liếm dần xuống bờ háng
Đọc truyện 18+ Táy máy những chỗ nàng đang ngứa nhất trước khi nhập cuộc
Ngọc nằm trăn trở mãi vẫn không ngủ được. Chiếc đồng hồi treo tường thả đổ 4 tiếng như báo cho nàng biết là đã gần hết đêm. Ngọc quay đầu nhìn ông già nằm bên cạnh đang ngủ say. Chiếc đầu trắng bạc nằm tuột ra khỏi chiếc gói nhỏ. Miệng há hốc một cách mệt mỏị
Ngày nào cũng vậỵ cứ sáng sáng sau khi cùng Ngọc ăn điểm tâm tại nhà xong., ông Cường lái chiếc xe đến công ty và miệt mài với công việc. Ngọc nghĩ là ông yêu tiền hơn cả yêu vợ con. Ông lo cho công ty hơn cả lo cho Ngọc. Chiêù tối, về đến nhà, sau khi tắm rửa và dùng cơm xong là ông vào phòng nằm xem tivị độ chừng 15-20 phút sau là ông ngủ thiếp đi. Ông quên hẳn người vợ trẻ đẹp đang khát tình nằm bên cạnh. Ngọc cảm thấy bức rức và khó chịụ Nàng bước xuống giường, đi thẳng ra nhà bếp rót ly nước uống. Sau khi uống ly nước lạnh Ngọc cảm thấy dễ chịu hơn. Lúc trở về phòng, đi ngang phòng Dũng bỗng nhiên bước chân Ngọc chậm lại. Nàng liếc nhìn cánh cửa. Tự nhiên một cảm giác rạo rục trào dâng trong cơ thể.
Dũng là người con trai duy nhất của ông Cường. Mẹ Dũng mất khi chàng vừa mới 20 tuổi nên chàng buồn tẻ, bỏ ngang việc học. Ông Cường thương con, muốn đem Dũng vào làm việc trong công ty nhưng bản tính Dũng tự lập. Chàng thẳng thắn nói:
-Con cám ơn ba đã lo cho con. Nhưng con không thích sống nhờ vả, xin ba hãy cho con tự lập, để thử thách với chính con.
Ông Cường thuơng con, nhưng thấy Dũng cương quyết từ chối, nên ông cũng bằng lòng. Ông nói :
-Ngày mẹ con qua đời, ba có hứa là sẽ lo cho con nên người, vì vậy ba không muốn để con làm việc vất vả.
– Con là thanh niên, không thấy có gì vất vả làm việc hết. Vả lại nghề huấn luyên viên bơi lội cũng là một công việc con thích nhất xưa naỵ xin ba cứ để cho con lo cho cuộc sống của con.
– Con đã nói vậy thì ba đành chịu vậỵ khi nào có gì cần thì con cứ cho ba biết.
Dũng là một thanh niên mới lớn. Nhờ đam mê thể thao từ bé nên chàng sớm có một thân hình lực lưỡng cân đối. Với công việc “huấn luyện viên” dù là đồng luơng ít ổi nhưng công việc thật là nhàn nhã. Mỗi sáng Dũng thức dậy rất sớm, ra sau vùn chạy nhảy, tập thể dục cho đến lúc nắng lên chàng mới vào nhà tắm rửa, làm vệ sinh xong xuôi rồi mới đi ăn điểm tâm thường thì khoảng10 giờ sáng chàng mới ra khỏi nhà đến chỗ làm.
Từ ngày ông cưới bà Ngọc đem về. Dũng có phần ít gặp cha hơn trước. Một phần cũng vì ngoài công việc ở công ty, lúc nào ông cũng quấn quít bên người vợ trẻ tràn đầy nhựa sống. Phần khác vì Dũng cũng ngại ngùng mỗi khi ánh mắt chàng bắt gặp người cha già mà chàng hằng kính mến đang xun xoe vuốt ve người đàn bà trẻ đẹp chỉ dáng tuổi con ông. Ngọc cũng đã một lần dang dở. Ngày lấy chồng khi vừa tròn 25 tuổị sống với nhau chưa được hai năm thì chồng nàng tử nạn trong một tai nạn xe cộ. Nhận được số tiền bồi thường, Ngọc cứ tiêu dần cho đến lúc nàng giật mình số tiền còn lại trong nhà băng chẳng được bao nhiêụ ngọc dang quýnh quáng lên thì thời may trong một buổi tiệc tổ chức tại nhà một người bạn, nàng gặp ông Cường. Được người bạn bỏ nhỏ cho biết ông Cường đang goá vợ lai có cơ sở làm ăn vững chắc. Ngọc không ngần ngại ngã vào tay ông nhanh chóng. Cuộc tình một già một trẻ kéo dài đúng ba tháng thì đưa đến việc hợp thức hóa bằng một tiệc cưới đơn sợ kể từ ngày đó, Ngọc chính thức là vợ ông Cường. Ngọc trở vào phòng, nàng cởi bỏ hẳn chiếc áo ngủ duy nhất trên cơ thể của mình rồi trèo lên, nằm đè lên ông Cường. Đng ngủ, ông Cường giật mình mở choàng mắt ra thì cũng vừa cảm nhận làn da mềm ấm của Ngọc đang đè lên người ông. Cặp vú vun đầy của nàng như muốn đè ông ngộp thở. Ông Cường bừng tỉnh hẳn, hai tay ông vòng qua chiếc cổ trắng ngần của Ngọc mà ôm siết lấy. Ngọc nũng nịu:
-Dậỵ.. “chơi” với em một chút đi cưng. Ngủ hoài hà.