VN88 VN88

Tay độc cô cầu bại trên thân xác người đàn bà

Bà Thanh không phải là một loại đàn bà cam phận, một khi bà đã muốn là phải dùng mọi thủ doạn dể đoạt cho bầng được, bà không quen chịu thua, nhết là chịu thua tình địch.

Bà Thanh nằm suy nghĩ vẫn vơ một hỏi, bống bà chợt nhớ tới Tài lụi, Một gả anh chị ve già đã từng một thời theo đuổi bà.
Tài là một thứ sâu bọ lên làm người, hắn bước vào giới giang hồ từ cái thời mười sáu, mười bảy tuổi. Nhờ tướng tá vạm vở, mặt mày cô hồn, ít nói nhưng chịu đấm đá, chỉ một thời gian ngắn Tài dã nổi tiếng trong xã hội đen Sài Gòn và dưới tay có một số em út chuyên dâm thuê chém mướn.

Gia dình Tài sống ở Long Khánh chuyên nghề nung gạch, từ thuở bé, Tài đã phụ cha mẹ dào đất, khiêng gạch đêm ngày nên hắn sớm có một thân hình trông thật khỏe mạnh, tay chân gân guốc chắc nịch. Năm mười lăm tuổi, chán sống nơi cái làng nghèo khồ, hắn đeo theo xe vào Sài Gòn sống vất vưởng ở bến xe qua ngày, rồi “thời thế tạo anh hùng” Tài từng bước chuyển qua nghe lơ xe rồi từ từ trở thành một tay anh chị cầm dầu bọn du đảng.

Giang hồ cũng có năm bảy loại. có những loại thanh niên con nhà giàu, đẹp trai dược nuông chìu từ thuở nhỏ, có ăn học nhưng lại thích đi vào con đường đao búa để tìm cảm giác mạnh. Bà Thanh nhận thấy loại du đảng này rất hạp với bà dù là bọn chúng có nhiều thủ đoạn.

Loại du đảng như Tài là loại vũ phu thất học, anh chị vì miếng cơm manh áo. Bà Thanh thấy da số bọn chúng dều vai u thịt bắp, mặt mày thì cu hồn các đảng, bà không ưa nhưng cũng giao du với họ vì bọn này thường dễ dụ.

Bà Thanh quyết đinh đi tìm Tài, kẻ mà trước đây không bao lâu bà ghê tởm và tránh né.
Tài đang ngồi nhậu cùng đám em út, thấy bà Thanh bước vô hắn mừng .như vừa bắt được vàng, hắn há hóc míệng ngạc nhiên, hốí thúc bọn đàn em dọn dẹp rồi bằng cái giọng dịu dàng âu yếm nhất của. . . .lơ xe, hắn hỏi bà Thanh : .
– Đi dâu vậy?

Bà Thanh nhoẻn miệng cười chúm chím gi.ống y như cál phao câu của con gà mái dầu trả lời hắn:
– Nhớ anh thì đi thăm, bộ hỏng chịu hả.

Tài mừng quýnh lên. ở cái bến xe này, hắn thích con nào là cứ ra lệnh dến ngủ với hắn ngay, chưa có con nhỏ chuối chiên, mía ghim nào dám từ chối, nhưng khi đụng đến “bà Thanh tài-pán” thì hắn thất bại nên cứ ấm ức mãi.

Mối hận tình sắp sửa chìm vào “cỏi bư không” thì con mồi lù lù vác “cái lồn” tới: hắn lính qua lính quính nhu cbó ăn vụng bột, đang nói cuyện âu yếm với bà Thanh bổng bắt quàng quay qua chửi bới đàn em loạn xạ.
– Em đến thăm anh thì ngồi chơi, chờ anh sai mấy căi thằng chó đẻ này đi muạ mồi về tụi mình nhậu lai rai nha.

Nói vừa dứt câu, hắn hất càm ra lệnh bọn đàn em. Ê đụ má. . . .chạy đi lấy cho tao mấy chai rượu loại ngon thiệt là ngon, lẹ lẹ. . .chậm là thấy con đĩ mẹ hết nghe tụi bây.

Bà Thanh xoay đi chỗ khác, nhăn mặt ghê tốm, xong bà quay lại nhìn hắn nói nhỏ:
– Anh Tài nè. . . .cho tụi nó đi chơi hết di, em không thích ồn ào.
Tài chồm ra cửa, nói vói theo mấy thằng đàn em:
– Ê đụ má. . . .mua xong thì đi kiếm chổ khác nhậu luôn đi, thằng nào léng phcng về đây là tao đá. . . .dập dái hết đó.
Bà Thanh nủng nịu hờn dỗi:
– Đi tìm anh từ sáng tới giờ, mõi chân muốn chết hà, bắt đến anh đó.

Tài ngớ mặt ra không hiểu, hắn không quen với những lối nói bóng gió mơ hồ như vậy. Bà Thanh phải bồi thêm.
– Bắt đền anh phải bóp chân cho em, hõng ấy em về à.

VN88

Viết một bình luận