VN88 VN88

Tay chơi “gãy cánh”… tỉnh mộng khi lưỡi hái tử thần kề cổ.

Giờ đây, tôi vẫn ở trong trại giam, nên hai vợ chồng tôi vẫn phải xa nhau và đều phải chiến đấu với bệnh tật hành hạ trong người. Đã có thời kỳ tôi ốm chỉ còn da bọc xương, thân hình vạm vỡ nặng gần 70kg của tôi ngày xưa sút xuống chỉ còn hơn 40kg. Nhưng chỉ cần một chuyến vợ tôi lên thăm, mang cho tôi vài gói bánh kẹo, vài hộp ruốc chà bông, nói với tôi vài lời động viên, an ủi, là tự nhiên, sức sống và lòng ham sống lại trỗi dậy trong tôi. Tôi lại kiên trì điều trị theo phác đồ, lại uống thuốc, lại cố gắng động viên mình hi vọng. Nhờ thế mà cân nặng của tôi tăng trở lại. Hai vợ chồng tôi đến với nhau không phải vì tình yêu. Nhưng trong lúc tôi rơi xuống vực thẳm, cô ấy đã không những không bỏ rơi tôi mà còn cứu rỗi cuộc đời tôi. Những lúc tôi suy sụp vì bệnh tật trong trại giam, thì ở ngoài, vợ tôi cũng phải vật vã, đau đớn với bệnh tật không kém gì. Nhưng đều đặn vài 3 tháng một lần, chọn lúc sức khỏe ổn định nhất, đỡ đau yếu nhất, vợ tôi lại lên thăm tôi, để động viên tôi cải tạo, chữa bệnh. Lần nào gặp tôi, cô ấy cũng cười nói rằng: “Anh cố gắng lên. Nhất định anh sẽ có còn khỏe mạnh và trở về với gia đình”.

VN88

Viết một bình luận