Những ngày đầu tiên phát hiện ra mình bị nhiễm HIV, tôi thậm chí không tin nổi đó là sự thật. Tôi nghiện ngập, hút chích và thường xuyên sử dụng chung bơm kim tiêm chung với các bạn nghiện của mình. Nhưng tôi tuyệt nhiên không bao giờ nghĩ rằng, mình có nguy cơ lây nhiễm HIV. Tôi cứ đinh ninh tôi sẽ là ngoại lệ, bởi tôi có một niềm tin bất diệt, là một ngày nào đó, mình sẽ trở thành đại ca lừng lẫy chốn giang hồ. Chính vì thế, khi cái niềm tin kia của tôi bị “gãy cánh”, khi tôi biết mình mang trong mình căn bệnh không lối thoát, thì tôi hoàn toàn tuyệt vọng, như một con thú bị dồn vào bước đường cùng. Khi ấy, tôi đã khóc như một đứa trẻ vừa sợ hãi, vừa oan ức, dù tôi biết việc hậu quả này hoàn toàn là do tôi gây ra, nên tôi phải gánh chịu mà chẳng thể trách móc ai.
Ảnh minh họa
Chiến đấu với bệnh tật vì niềm tin vào nụ cười của vợ