Tôi bị hiếp một cách dã man. Năm gã đàn ông thay phiên nhau đụ tôi suốt một tiếng rữa đồng hồ. Cửa mình tôi gần như ráp mướp và máu chảy nhiều. Lồn tôi đau và xót vô cùng. Sau khi tên thứ năm đụ tôi xong, Vài tên lại mò gần đến. Tôi không thể chống cự thêm. Tôi mặc bọn chúng lật úp tôi xuống, lần lượt đút hai con cặc vào đít và lồn tôi. Bọn chúng nắc tôi lia lịa…
Đọc truyện 18+ Tâm sự nơi vắng vẻ tôi đã bị hiếp thật dã man
Tôi xuống máy bay vào một chiều lạnh giá. Biển xanh và êm ái đến mênh mông. Sân bay đặc kín người nhưng chẳng có ai là chờ đợi tôi. Tôi tự mình đi ra biển.
Tôi chờ cho đến tận hai ngày sau, Hoàng mới đến. Chưa kịp nói với tôi một câu, anh nhào vào thân thể tôi, tay tìm lấy âm đạo và bắt đầu hành hạ nó. Khi đầu dương vật to và nhọn của anh tìm cách lách vào trong, tôi bật khóc.
Sau khoảng hơn năm mươi cú nhấp, tôi và Hoàng lần lượt xuất tinh. Anh nhào bóp hai bầu vú tròn trịa của tôi rồi nằm dài xuống giường bên cạnh. Truớc khi chúng tôi kịp nói gì, Hoàng chìm vào giấc ngủ.
Tôi bỏ Hoàng ở đó và đi ra biển. Sao và trăng vằng vặt trên trời. Tôi bỗng nhiên thấy sợ.
Đã sáu năm nay, kể từ khi tôi lấy Petit và sang Pháp, mỗi dịp cuối năm tôi đều trở lại vùng biển miền trung này để duy trì mối quan hệ với Hoàng. Hai chúng tôi đã bước chân qua một nửa cánh cửa nhà thờ. Nhưng chúa trời không chấp nhận điều đó. Bố tôi trở bệnh đột ngột, cả hai nhà lại nghèo khủng khiếp. Đám cưới giữa tôi và Hoàng bị huỷ. Tôi chấp nhận cưới một ông tây 65 tuổi để lấy một số tiền lớn chạy chữa cho cha. Một năm sau, Hoàng làm ăn tốt hơn và trúng mánh lớn. Anh muốn tôi bỏ chồng và về chung sống với anh. Nhưng tôi không thể. Petit quá thương yêu tôi đến nỗi tôi không nỡ rời xa ông ấy. Mà tôi thì không thề quên được Hoàng. Tôi chọn cách gian díu và qua lại giữa hai người đàn ông.
Được một năm thì Hoàng đám cưới theo sự sắp xếp của cha mẹ chàng. Anh vẫn nói với tôi, anh không yêu Ngọc. Nhưng rồi sau bốn năm, hai đứa trẻ, một trai một gái, lần lượt ra đời và tôi biết mình buộc phải chia sẻ Hoàng với một người khác.
– Nguyệt Hạ, em làm gì ở đây? Trời tối rồi và gió thì lớn. Em hãy về phòng ngay đi.
Tôi quay lại. Hoàng đang đứng đó, vẻ đẹp trai rực rỡ của anh lấn áp sao trời. Hoàng đã mặc đầy đủ và chỉnh tề quần áo. Anh lại sắp rời khỏi tôi.
– Anh chuẩn bị đi đâu vậy?
– Anh xin lỗi. Anh phải quay về nhà. Ngọc sẽ nghi ngờ mất.
– Anh nói anh yêu chỉ mình em mà. Sao anh lại sợ Ngọc phát hiện ra điều đó?
– Đừng có trẻ con vậy. Em không thể li dị chồng, anh cũng không thể bỏ vợ được. Hai chúng ta hoặc chỉ thực sự là của riêng nhau hoặc phải chia sẻ nhau với những người khác.
Hoàng quay lưng và bắt đầu bước đi. Tôi chạy theo và ôm chầm lấy anh từ phía sau lưng. Lúc này tôi không muốn rời xa anh ấy.
Petit đã nhập viện được gần một tháng. Bệnh tim của ông ta càng lúc càng nặng. Bác sĩ nói thời gian dành cho ông chỉ còn rất ít. Tôi sẽ được giải phóng một cách tự nhiên mà tâm hồn không hề hối lỗi. Lúc này tôi khao khát cái ý nghĩ Hoàng chỉ là gia tài duy nhất của tôi.