Tấn nâng mặt Hương lên, nhìn sâu vô mắt nàng dưới ánh trăng vằng vặc. Nét đẹp thôn giã của cô gái vừa tuổi dậy thì làm chàng ngây ngất. Tấn từ từ cúi xuống, bờ môi ngọtngào của Hương cong lên. ánhtrĂng rọi trên mặt nàng từ từ bị che đi bởi chiếc bóng của đầu chàng.
Men tình ngọt lịm đầu môi đưa Hương vào thế giới tình ái bất tận. Nàng dâng hiến tất cả linh hồn và thể xác cho Tấn bấy lâu nay trong cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân đầy sức sống. Hương nhưmột cô bé lọ lem trong lòng vị hoàng tử mộng mơ. Nàng rên rỉ, cong cớn, hứng chịu và thoả mãn với tất cả những gì Tấn cuồng say.
Từ ngày được mẹ cho biết ý định của cha là làm mọi cách xoay cơ trời cho giòng họ có nhiều con cháu nói dõi tông đường, và nhất là khi học những bài kinh trong cuốn sách lấy được ở căn nhà hoang hôm nào, Tấn trở nên đam mê xác thịt hơn bao giờ hết. Người chàng gần gủi nhiều nhất phải nói là Hương, vì cô nàng ở ngay trong nhà. Bởi vậy, không có đêm nào, hoặc những khi mẹ chàng ra khỏi nhà là Hương không sà vô lòng chàng.
Da thịt săn cứng và trộ nở của người thiếu nữ đương xuân nơi đồng nội làmTấnmê mệt ngày đêm. Tối nay cũng vậy, khi Hương ngả người xuống là quần áo nàng đã bật tung ra rồi, Tấn chồm mình lên liền. Nhưng ngay lúc ấy, Hương nằm dưới thét lên, thân thể lạnhngắtvà run lẩy bẩy, nàng ú ớ như người bị á khẩu. Tấn hoảng hốt ngồi bật dậy, chàng cũng vừa ngửi thấy mùi tanh tanh và hình như gió đêm đã trở lạnh. Cái lạnh lạ lùng chưa từng thấy bao giờ. Tấn dáo dác hỏi:
– Cái gì vậy em?
Hương vẫn ú ớ, nàng run rẩy đưa tay chỉ lên trên hàng rào hoa dâm bụt. Tấn quay lại thực nhanh và nhìn thấy ngay hai cái bóng trắng đứng vắt vẻo trên bụi cây. Bốn con mắt xanh lè, nhìn chàng thật khủng khiếp.
Từ trước tới nay Tấn nổi tiếng là người gan dạ, vậy mà đêm nay, khi nhìn thấy hai bóng trắng này người chàng run lên ngay. Nhất là bắt gặp những luồng ánh sáng quái dị đã làm cho chàng hoảng hốt cùng cực. Hai bóng trắng từ từdi động, tiến lại gần Tấn và Hương. Bây giờ chàng đã nhìn rõ thân thể của hai chiếc bóng trắng là hai người con gái lơ lửng trên không. Chiếc áo choàng trên mình chúng thực mỏng, để lộ rõ những đường cong rợn người.
Ngoài vườn không một chút gió mà không biết tại sao quần áo chúng bay phầnphật, có những lúc bám sátvô thân thể làm chàng tưởng chừng như hai chiếc bóng khoả thân. Có một điều Tấn không thế nào nhìn rõ mặt hai con ma nữ này vì mắt chúng sáng quá. ánh sáng toé ra cản hết nhỡn quang của Tấn khi chàng nhìn vô mặt chúng.
Tấn đưa tay che mắt cho đỡ bị chói sáng vì hai con ma nữ kia đã đến sát bên chàng. Thân thể Tấn cứng đơ, chàng muốn vùng lên chạy trốn mà không sao nhúc nhích được nữa. Một con ma nữ vòng tay ôm lấy Tấn, cười lên đắc trí. Da thịt nó lạnh như ăng tuyết làm thân thể chàng tê cóng. Còn con ma nữ kia ôm ngang Hương kéo mạnh, hất nàng ra khỏi mìnhchàng. Hương sợ hãi tới cùng cực, nàng cố ôm lấy Tấn như một bám víu cuối cùng của sự sống. Nhưng làm sao nàng có thể cưỡng lại được sức mạnh ma quái của con ma nữ này. Nàng bị nó hất bắn sang một bên. Tay Hương vừa tuột ra khỏi thân thể Tấn, nàng vội vã nắm lấy áo chàng, cũng vì thếchiếc áo sơ mi của chàng bị bật tung. Hàng nút trước ngực đứt bừng bực. Tà áo Tấn theo tay Hương văng ra ngoài.
Cùng lúc ấy, một ánh hào quang xanh biếc một cách lạ lùng từ ngực Tấn toả ra thật bất ngờ. Hai con ma nữ ré lên, cuộn người lại, xoay tròn như gió lốc bay vụt lên không biến mất.
Hương nhẩy chồm lại ôm cứng lấy Tấn, nàng đã nhìn rõ trên ngực chàng có xâm một chữ bùa nho nhỏ và ánh hào quang từ đó phát ra. Tấn cũng chợt nhận ra điều đó. Chàng không ngờ chữbùa này lại cứn mạng mình đêm nay.
Chữ bùa này chính chàng cũng không biết có từ bao giờ. Chỉ nghe mẹ chàng nói; một người đồng đạo của ba chàng xâm cho Tấn từ khi còn nhỏ, lúc ấy chàng mới long chững biết đi. Lúc bình thường, chữ bùa mờ tịt với nước da, phải để ý lắm mới thấy. Tuy nhiên, những khi nào tâm thần Tấn căng thẳng, tim đập mạnh, mình mẩy nóng lên thì không hiểu sao chữ bùa nổi lên thực rõ một mầu đỏ như máu. Mẹ chàng nói; người đồng đạo với ba chàng lấy chất Châu Sa xâm chữ bùa ấy nên nó mới có mầu đỏ như vậy, nhưng chính bà cũng không hiểu sao lúc nó ẩn, lúc nó hiện như thế.
Tấn nhìn chữ bùa trên ngực mình đăm đăm. Hào quang đã tắt lịm, nhưng những nét bùa vẫn còn rực rỡ dưới ánh trăng như ánh sáng của chất lân tinh trong đêm tối. Tấn chợt nhận ra một điều làm chàng mừng rỡ. Chữ bùa này mấy bữa trước chàng có thấy trong cuốn sách mang từ căn nhà hoang về thì phải. Tấn vùng dậy thực nhanh, lao vô trong am. Hương không hiểu gì, thấy chàng chồm dậy phóng mình đi, nàng hoảng hốt chạy theo chàng bén gót, la oải oải:
– Anh Tấn, anh Tấn ơi… có chuyện gì nữa đó.
Tấn không nói nâng gì, chàng lấy vội mấy cuốn sách dở ra thực nhanh. Hương nhìn rõ những nét khẩn trương trên khuôn mặt chàng. Nàng đứng sau lưng Tấn, vòng tay ôm chặt lấy thân thể cường tráng của ngươi đàn ông nàng đam mê. Bộ ngực Hương trần trụi nung núc ép cứng sau lưng mà hình như Tấn không để ý chút nào. Phải nhự mọi lần, Tấn đã quay lại và đè nàng xuống rồi.
Bỗng Tấn thì thầm reo lên nho nhỏ trong miệng:
– Đây rồi… đây rồi. Thì ra là Bùa Thần… Bùa Thần…
Hương tò mò, nhìn qua vai Tấn. Nàng thấy trong trang sách Tấn đạng coi có vẽ một chữ bùa nhưhình trái khổ qua chẻ dọc, chỉ khác chính giữa có một chữ “Z” và cái đuôi chữ này nối lằng nhằng với những nét bên ngoài, rồi tận cùng bằng bẩy vòng tròn liên tục với nhau. Bên dưới có một hàng chữ, nàng đọc mà chẳng hiểu nghĩa là gì.