VN88 VN88

Sao con dám làm vậy… thôi tiếp nữa đi đã lỡ rồi

Lúc nầy, bà Tư đang nằm ngữa trên sofa còn thằng Kiệt thì ngồi, mặt nó đang ụp vào hạ thể của bà. Hai tai bà ghì tóc nó, hai mắt lim dim, thỉnh thoảng lại rên lên. Lan thấy rỏ mồn một:thằng Kiệt đang lấy lưỡi liếm, rồi nút lồn bà chị nàng. Rỏ ràng bà Tư đang quíu, mắt bà đang nhắm bổng mở ra, đờ đẩn. Bất thần bà xô thằng Kiệt ra rồi đứng dậy, bà quì trên sôfa, hai tay chống vào tường, người hơi khum xuống. Thằng Kiệt hiểu ý, nó đứng dậy cầm cu từ phía sau đút tới. Chỉ thấy bà Tư hơi dợm người ra sau rồi thì thằng Kiệt bắt đầu nắc, lúc đầu hơi chầm chậm rồi nhanh dần… nó đang nắc mạnh, hai vú của bà Từ lắc theo nhịp điệu của từng cái nắc. Thằng Kiệt thật dai sức nó nắc củng gần mười phút mà vẫn không giảm tốc độ. Bên trong Lan như bị đóng đinh tại chổ, cặp mắt nàng không rời thằng Kiệt. Cuối cùng bổng thằng Kiệt ahh… lên một tiếng, người nó ngả dài lên lưng bà Tư. Lan nhìn thấy một vệt trắng bệt chảy ra. Nàng hiểu:thằng Kiệt vừa phóng tinh… Bên ngoài lại im lặng, cả hai đã thấm mệt. Lan rón rén trở lại giường nằm xuống, không gây tiếng động. Nàng biết bà chị nàng sắp sửa trở xuống nhà. Đồng hồ trên tường cũng gần 5 giờ. Cái giờ nàng sắp đi làm về như thông lệ. Lan giả bộ ngũ, nàng đang suy nghỉ phải làm sao khi đối diện với thằng Kiệt. Bổng Lan chợt cảm thấy cửa mình ướt đẩm…
Sau khi bà Tư trở xuống nhà, thằng Kiệt vô phòng tắm một cái. Tắm xong nó vừa mở cửa bước ra khỏi phòng tắm thì Lan cũng vừa mở cửa phòng mình bước ra. Thằng Kiệt giựt mình nó nhìn Lan trố mắt hỏi:
– Ụa, má về hồi nào vậy?
Đã có chuẩn bị sẳn, Lan ra vẽ buồn ngủ, nàng đưa tay che miệng ngáp:
– Má về hồi trưa, tối qua ngủ không được, hồi trưa về tới nhà tắm một cái rồi ngủ vùi cho tới bây giờ. Con về hồi nào vậy, đói bụng chưa? chờ má một chút, má đi toilette xong rồi ra nấu bún riu ăn.

Rồi không đợi thằng Kiệt trả lời, nàng đi vào toilette. đóng cửa lại thở cái phào. “không biết nó biết mình biết không đây” nàng nghỉ. Bên ngoài thằng Kiệt cũng chưa hoàn hồn, bổng nó nghỉ tới điều gì nó mở cửa phòng Lan nhìn vào. Nó tái mặt:cái khuông hình đang nằm trên đầu tủ. Như vậy là má nó đã chứng kiến từ đầu đến cuối cái chuyện nó chơi dì nó trong phòng khách nhưng má nó làm bộ như không thấy gì hết. Nó chắc chắn như vậy.

– Mầy nói thiệt hả? Kiệt hỏi thằng Hùng, vừa hỏi nó vừa gắp miếng phở bỏ vô miệng. Hồi sáng nầy thằng Hùng phone nó rủ nó đi ăn phở, cái gì chớ ăn phở thì thằng Kiệt chịu liền, như đại đa số người việt, nó mê phở, ít ra mỗi tuần phải có tô phở vô bụng nó mới cảm thấy thoải mái, kèm theo một cái phin sửa đá nửa xong rồi thì chơi một điếu thuốc vô thì còn gì bằng. Đối với nó nhứt đ… nhì ăn phở hay nhứt ăn phở nhì đ…. Những cái còn lại chỉ là thứ yếu.
– Tướng tao giống nói chơi lắm sao? Thằng Hùng cau mặt gắt.
– Tao chỉ hỏi vậy thôi, không cần nổi nóng mau vậy chứ mậy. Rồi mầy tín sao hả? Ở với ông già hay bà già?
Giọng thằnh Hùng dịu lại:
– Tao cũng chưa quyết định, nhưng tao thấy tao hợp với bà già tao hơn, có lẽ tao ở với bả. Hơn nửa ông già tao ở chung với con ghẹ nhí của ổng, tao có chịu chưa chắc ổng chịu mà. Tao nói có đúng không?

Thằng Kiệt gật gù ra vẽ hiểu biết, tán đồng ý kiến của thằng bạn. Hùng là cháu của Huân, con rể bà Tư, cũng trạc tuổi nó. Huân chỉ có một người chị, tức là má của thằng Hùng, thằng Kiệt mỗi lần gặp thì nó gọi dì Thảo. Thật ra chẳng có bà con gì, nó gọi dì chỉ tại bởi chị của Huân đồng trang lứa với má nó, hơn nữa lại là má của thằng Hùng nên nó cứ gọi dì cho thân mật. Đã từ lâu nó nghe phong phanh ba thằng Hùng có bồ nhí, thật ra có lần nó đi dưới phố thấy ba thằng Hùng xà nẹo với một cô coi cũng được đỉ lắm, chừng hai bảy hai tám thôi cũng không phải nhí đâu nhưng so với ba thằng Hùng thì quả là nhí thật, Ba thằng Hùng dù sao cũng xấp xỉ 50 rồi, tuy tướng tá coi phong độ ông già lắm nhưng không biết có còn đủ gân cốt để hầu hạ con bồ nhí hay không. Chắc có lẽ ông là kép sộp rồi, dù sao cũng là kỷ sư kỷ siếc gì đó lại làm việc cho chính phủ, thiếu gì tiền… Đố với thằng Kiệt, dì Thảo mới là hết sẩy tuổi cở má nó, tướng lại sang và đẹp nửa, thân hình thì khỏi nói, nghỉ tới là thằng nhỏ… ngóc lên liền. Nó không hiểu sao ba thằng Kiệt ngu vậy..
– Hai tuần tới tao đi Chicago nghỉ hè bên nhà bà dì, qua hè mới về.
– Mầy đi với má mầy hả?
– Đâu có, bả đi sau, tháng bảy bả mới lấy vacation, tao đi trước bả một tháng. Tụi mình chỉ còn học hai tuần nửa thôi là bãi trường rồi
mầy có đi đâu không?
Kiệt cười ruồi;
– Đi đâu? tiền đâu mà đi? tao đâu phải như mầy con nhà giàu. Tao phải đi làm hè kiếm thêm tí tiền xài đó anh hai.
Hùng xăng xái:

VN88

Viết một bình luận