Buồn. Chán. Những viên thuốc lắc. Những cuộc nhảy thâu đêm không làm cho Thư nguôi đi cảm giác vô nghĩa với cuộc sống của mình. Một cuộc sống không mục đích, không tương lai, không ngày mai. Chỉ có những cuộc chơi trụy lạc thâu đêm suốt sáng. Thư quay trở lại với con đường bán dâm. Những quán karaoke đèn mờ trên đường Nguyễn Chí Thanh – không nơi nào cô chưa từng đặt chân đến.
Thư đã tự tách mình làm ba, đồng thời cùng một lúc sống ba cuộc sống khác nhau. Thư bảo: “Nhầm lẫn là chuyện thường xuyên anh ạ. Ngay cả khi vào trong này rồi, có nhiều lúc em cũng vẫn nhầm”.
“Ngay cả ba cuộc sống đó, Thư cũng luôn có cảm giác đứng riêng ngoài. Lúc nào trong tâm hồn cô cũng cảm thấy trống trải, cô đơn, thất vọng. Không ai hiểu được điều đó, không ai chia sẻ được điều đó. Những viên thuốc lắc làm cho cô quên đi cảm giác đó, nhưng khi hết thuốc, sự mệt mỏi, ê chề lại càng tăng lên gấp bội. Cứ thế, những vòng quay tiếp diễn mãi.