VN88 VN88

Quay lén đạp đá thác loạn bầy đàn

Số tiền triệu kiếm được mỗi ngày làm cho cuộc sống của Thư thay đổi. Ngay bản thân cô cũng cho rằng đó là những đồng tiền bẩn thỉu, nhơ nhuốc nên không được mang về cho bố mẹ mà phải tiêu bằng hết, “của thiên phải trả địa”. Giã từ cuộc sống sinh viên nghèo, giã từ khu nhà trọ bẩn thỉu, nhếch nhác, giã từ những bữa mỳ tôm bỏng rát ruột, Thư thuê một ngôi nhà 5 tầng ở Thái Hà – nơi có những tiệm quần áo, tiệm làm đầu, tiệm trang điểm. Nơi có thể biến Thư thành một nàng công chúa diêm dúa. Những đứa em đang học Nhạc viện đi làm thêm ở quán bar nơi Thư nhảy, cũng được Thư mời về nhà ở, hoàn toàn miễn phí bởi “thương chúng nó còn nhỏ quá”.

Hành trình trượt dốc của một cô gái nhảy sinh viên

Khi guồng xích đã quay, chẳng thể nào bắt một mắt xích phải dừng lại. Lúc này, bản thân cô, nhiều lúc cũng quên điều đó. Lời hứa lòng ban đầu khi vào nghề bay theo gió khi những nhu cầu ngày càng tăng, mà nghề gái nhảy thì tuổi thọ “ngắn khủng khiếp”. Thư bán trinh! Thư còn nhớ rõ, người khách hàng đầu tiên của mình là một thanh niên 26 tuổi, người Sài Gòn ra Hà Nội công tác. Anh ta đẹp trai, phóng khoáng và rất chịu chơi. Nhưng những điều đó chỉ làm cô bớt sợ hãi, chứ không đủ để xóa đi những tủi nhục, ê chề của cụm từ “con đĩ” mà nhiều người trong gia đình cô, thậm chí cả bản thân cô đã từng rủa xả những người phụ nữ làm nghề “bán trôn nuôi miệng”. Sau lần đó, Thư trốn ở nhà và không đi học. Đến khi đi học lại, cô thấy mình xa lạ trước những đứa bạn khác. Nhìn họ hồn nhiên vui đùa, cô thấy tủi hổ. Và cô tự đẩy mình xa dần, xa dần họ.

VN88

Viết một bình luận