Những anh chàng đến tán chị toàn là những người không vừa mắt. Người thì quá thấp so với chị, người thì ăn nói kém duyên, có anh thì xấu trai, chị không duyệt. Chẳng phải chị quá kĩ tính, chỉ là khi đó, chị chưa muốn nghĩ tới chuyện lấy chồng, cũng không muốn ràng buộc yêu đương gì với ai, nếu đó không phải là một người đàn ông làm cho trái tim chị điêu đứng.
Chị đã từng nghĩ, dù là phụ nữ nhưng phải cố gắng có sự nghiệp tốt, làm ăn kiếm tiền, tự lập cuộc sống của mình. Chị muốn có vị trí nào đó trong xã hội và chị chọn con đường du học cũng vì thế. Tất cả mọi người đều nói, phụ nữ chỉ nên lấy một người chồng biết kiềm tiền, lo cho vợ con, thế là đủ. Phụ nữ không nên quá ham hố, không nên quá chuyên tâm kiếm tiền. Nhưng chị không hài lòng vì chị muốn mình cũng như bao người khác, phải sống sung túc và giàu có.