– Không đủ tiền.
– Đây cho mượn.
– Sao giúp Minh nhiều quá vậy ?
– Chuyện nhỏ. Còn giúp nhiều hơn nữa kia.
– Giúp gì ?
– Đây không ấm ớ đâu, nói thẳng luôn.
– Cứ nói đi.
– Nếu không chịu thì thôi. Coi như không nói.
– Thôi đừng vòng vo nữa. Cứ nói đi.
– Muốn làm …trai chơi không ?
– Trai chơi là gì ?
– Có gái chơi thì có trai chơi. Nam nữ bình quyền mà.
– Có phải muốn nói làm đĩ đực không ?
– Đúng.
– Ai chơi mà làm. Ngoài ra rủi gặp mấy con mẹ xấu như ma, làm sao lên được mà …đụ.
– Đây lựa cho, với điều kiện là đừng quên đây. Hãy ở lại đây cho tới khi tốt nghiệp, đừng đi đâu cả. Chịu không ?
– Chịu. Nhưng chơi không hay là có tiền ?
– Sao khờ vậy. Làm tiền thì phải lấy tiền. Không những có tiền mà còn có nhiều nữa.
– Bà nào đẹp, miễn phí.
– Không cần thiết. Toàn mấy bà giàu cả. Tối mai sẽ có một bà, vợ giám đốc công ty cổ phần thương mại SEASIA. Nhưng Minh phải giả vờ mới được.
– Giả vờ gì ?
– Làm bộ còn trai tơ. Khéo chiều ý bà ta, bảo đảm có thể mua được nửa cái xe Dream Nhật.
– Đề nghị tuyệt hay.