Chi Mai nói xong, chần chừ một lát rồi từ từ nằm nghiêng qua một bên định cởi quần ra nhưng chiếc quần quái ác lại cột giây thắt nút theo kiẻu gì đó không mở ra được. Chị nói :
– Em cho chị mượn cái kéo hay con dao cũng được.
Tôi đi lấy cây kéo đưa cho chị. Chị cắt sợi giây lưng quần một cách nhanh nhẩu và cởi quần ra. Tim tôi như muốn vọt ra ngoài. Ôi cặp chân và cặp đùi mới đẹp làm sao ! Chúng thon và trắng như tuyết. Tôi hồi hộp nghĩ không lẽ chị ấy muốn mình làm liền sao? Ô không, chị này khôn thật. Khi ngồi lên, cái áo khá dài che hết cả chiếc xì- líp.
Ván thứ năm, Chi Mai lại thua. Tôi mỉm cười nói:
– Chắc lần này chị không dám cởi cái…ở dưới đâu.
Sau một lát im lặng và chần chừ, Chi Mai nằm nghiêng người, rồi tụt xì – líp ra. Chiếc xì- líp màu hồng nhạt, mỏng tanh và nhỏ xíu. Cái áo vẫn che kín cửa ngõ thiên đường. Tôi vừa nhìn cặp đùi của Chi Mai vừa lẩm bẩm : ” Chị này khôn thật. Cái áo rộng thật là lợi hại ” Ván thứ sáu, tôi thua. Tôi nằm nghiêng xuống và cởi cái quần dài ra, xong chồm người về phía trước, cố ý che dấu bớt con cu to dài đang đội cái xì- líp lên, căng cứng. Chi Mai liếc nhìn vào háng tôi, mặt đỏ như gất.
Ván thứ bảy Chi Mai thua. Tôi nói:
– Lần này chắc chị không dấu đâu được cả.
Chị đỏ mặt nói:
– Chấp nhận. Cái gì đến sẽ đến. Chị nói xong, cời cái áo ra. Trời ơi ! Sao trời sinh ra một phụ nữ đẹp như vậy. nước da trắng, đôi bờ vai hơi xuôi, cặp vú lớn và nhọn được nâng lên một cách sơ sài bởi cái nịt vú nhỏ xíu, đôi vú căn phồng lên như có ai đang ở trong lồng ngực thổi ra. Phía dưới, giữa cặp đùi mà chị cố ý kẹp lại để không quá lộ liễu, tôi thoáng thấy phía trên cái gò với đám lông được cắt tỉa gọn gàng.